Hàn huyên thêm một lúc nữa, Vương Việt đã thuyết phục Tâm Dao vào phòng khám. Cô cật lực tỏ ra bình thường, cố gắng không để lộ ra bất cứ điểm đáng ngờ nào mà không biết rằng, chính sự ấp úng của mình đã làm cho Vương Việt sinh nghi. 
Cậu không nghĩ tới việc cô là một người khác trong thân xác Tâm Dao, nhưng cậu nghĩ cô có bệnh. Vương Việt để Tâm Dao nằm nghỉ ngơi thư giản, còn mình thì mang theo bệnh án ra gặp Dịch Thành. Hắn ở phòng ngoài chờ đợi đã được một lúc, uống trên dưới nửa ấm trà mới thấy có người đi ra. Hắn lập tức hỏi: “Sao rồi?” 
“À thì… tao nghĩ em ấy mắc chứng rối loạn lo âu.” Vương Việt ngồi xuống đối diện hắn. Cậu nói sơ về tình hình của Tâm Dao: “Em ấy đang lo lắng về một chuyện gì đó nhưng không chịu nói ra. Sự lo lắng đang dần chuyển thành sợ hãi dẫn đến những thay đổi trong hành vi của em ấy, có lẽ em ấy nghĩ rằng nó sẽ giúp em ấy thoát khỏi nguy hiểm.” 
“Nhưng chuyện đó là chuyện gì?” Dịch Thành hỏ, Vương Việt lắc đầu. Tâm Dao từ nhỏ đã có nét gì đó rất kiêu ngạo, rất có khí chất nữ vương. Nếu có một điều gì có thể làm cô sợ hãi, vậy rất có thể điều đó bắt nguồn từ người trước mắt. 
Vương Việt đăm chiêu nhìn hắn, sau đó hỏi: “Gần đây giữa mày và em ấy có xảy ra chuyện gì không?” 
“Không có.” Dịch Thành trả lời. Hoặc là nói, ngay cả trước đó hắn và cô cũng chưa từng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-muon-ly-hon/2558490/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.