“Đưa tôi một cái, tôi cũng vào xem.”
Hai người tiến tới nhưng không thấy ai ở chỗ cầu thang, Cố Ngôn Sinh bước xuống, bỗng liếc thấy quần áo lộ ra trong góc phòng, hắn khẽ giật mình, lại gần thì thấy Ôn Niệm Nam đã ngất xỉu nằm trêи đất.
Chu Nguyên Phong cũng phát hiện ra, vội vã bước tới ngồi xuống xem xét, thấy người chỉ là vì sợ hãi quá mức mới rơi vào hôn mê liền thở dài một hơi. Anh ngẩng đầu nhìn Cố Ngôn Sinh vẫn còn đang đứng bên cạnh ngẩn ngơ, nói: “Còn không mau lại đây bế cậu ấy về phòng đi, đứng ngu người ở đó làm gì?”
“Tôi bế? Tại sao?”
“Cậu không bế chẳng lẽ muốn tôi bế? Ha, tôi không dám đâu, nhỡ lại có ảnh chụp với video từ đâu nhảy ra nói tôi với cậu ấy không trong sáng, chẳng phải cậu lại muốn đánh tôi nữa sao?”
Nghe từng câu chữ đầy ý mỉa mai của Chu Nguyên Phong, Cố Ngôn Sinh biết anh đang nhắc đến vụ ảnh chụp của Đường Sóc và Ôn Niệm Nam trêи mạng, trừng mắt với Chu Nguyên Phong rồi lại gần ôm người dưới đất lên.
Thân thể người trong lòng không ngờ lại nhẹ như vậy, Cố Ngôn Sinh có chút ngạc nhiên nhìn Ôn Niệm Nam gầy yếu nằm trong vòng tay hắn, rõ ràng mọi ngày dì Lam nấu món gì cậu đều ăn cả, lại được chăm sóc kĩ càng, vậy mà thân thể vẫn cứ yếu ớt.
Thấy hắn bế Ôn Niệm Nam lên lại đứng im tại chỗ, Chu Nguyên Phong sốt ruột mở miệng thúc giục: “Cố Ngôn Sinh cậu ngơ cái gì? Còn không nhanh đưa cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-goi-toi-la-hac-lien-hoa/863523/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.