Chu Nguyên Phong ra ngoài một lúc rồi quay trở lại, nhét vào tay Cố Ngôn Sinh một hộp cứu thương.
“Cầm lấy, băng bó cẩn thận cho cậu ấy, miệng vết thương khá sâu, nhanh chóng xử lý một chút nếu không sẽ để lại sẹo.” Anh thở dài lắc đầu, không biết phải làm sao, đứng dậy định rời đi.
“Chờ đã, để tôi băng bó cho cậu ta à? Sao cậu không làm đi? Hoặc là gọi chú Từ dì Lam lên đây…”
“Chủ tịch Cố, để ngài xử lý vết thương cho phu nhân của ngài sẽ khiến ngài mệt chết sao? Người là do cậu đánh, để cậu băng cậu còn cảm thấy bất công?”
Nghe được lời châm chọc của Chu Nguyên Phong, sắc mặt Cố Ngôn Sinh càng khó coi, lạnh lùng cầm lấy hộp cứu thương.
“Tôi xuống nhà trước, có việc gì thì gọi tôi.” Nói xong Chu Nguyên Phong liền ra khỏi phòng, trước khi đi còn không quên đưa tay đóng cửa lại.
Bên trong căn phòng lúc này chỉ còn lại Cố Ngôn Sinh và Ôn Niệm Nam đang hôn mê nằm trêи giường, hắn đi tới bên cạnh nhìn cậu, vết thương nằm ở phần xương chỗ lông mày phía trêи mi mắt, máu đã khô từ lâu.
Cố Ngôn Sinh miễn cưỡng lấy băng gạc cùng thuốc khử trùng ra, tay chân vụng về trúc trắc băng bó, lúc lau vết thương lại dùng sức hơi quá khiến người đang chìm trong mê man khẽ động đậy, biểu cảm đau đớn.
“Đừng có ngọ nguậy, còn lộn xộn nữa có tin tôi lại ném cậu xuống tầng hầm không.” Thấy đầu Ôn Niệm Nam cứ lắc qua lắc lại không yên, Cố Ngôn Sinh mất kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-goi-toi-la-hac-lien-hoa/863524/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.