Mấy lời mà Châu Vĩnh Khang nói khiến Tuệ Ngọc mờ mịt không hiểu gì, cô nhíu mày nhìn anh ta, thắc mắc hỏi:
- Ba mẹ anh sang nhà em thưa chuyện gì cơ? Em không hiểu lắm.
- Thì là chuyện của hai đứa mình, mẹ nói cuối tháng sau chọn được ngày tốt sẽ tổ chức lễ cưới luôn. Trường học cũng sắp cho học sinh nghỉ hè rồi, đến lúc ấy chúng ta tha hồ mà đi hưởng tuần trăng mật. Vậy nhé, anh còn tiết dạy buổi chiều, gặp lại em sau.
- Nè, khoan đã…
Tuệ Ngọc níu tay Châu Vĩnh Khang trong vô vọng, anh ta chạy còn nhanh hơn là gặp phải ma nữa. Cô đứng thừ người, đầu óc trở nên bấn loạn, rốt cuộc là mẹ đã làm gì với chuyện chung thân đại sự của cô rồi?
- Sao thế? Cậu ta trộm cái gì của em à?
Xe của Doãn Tư Nghị lăn tới sát bên cạnh Tuệ Ngọc, cô quay sang định mách anh chuyện vừa rồi, nhưng nghĩ lại nói ra lúc này thì dại, với tính cách của “ông chú” nhà mình có khi lại tới gõ cửa nhà người ta hỏi cho ra lẽ cũng không chừng, nên đã cố tình nói tránh đi:
- Chỉ tới đưa cơm thôi, hôm nay mẹ của em bận nên nhờ đồng nghiệp tiện đường mang qua đây.
Tuệ Ngọc leo lên xe ngồi vào ghế phụ, sắc mặt không tốt cho lắm. Chút thay đổi nhỏ nhặt này làm sao qua mặt được Doãn Tư Nghị, anh lái xe vào cơ quan, liếc nhìn tờ giấy cô đang nắm chặt trong tay, ôn tồn hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-day-toi-cach-cam-dao-mo/2701253/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.