Tuệ Ngọc dõi mắt theo hướng chỉ tay của Doãn Tư Nghị nhìn về nơi tập trung người nhà nạn nhân, sắc mặt ai cũng thẫn thờ chỉ có chồng của Hạ Ánh Loan là thể hiện sự lo âu rõ ràng không thể che giấu. Cô khựng lại vài giây, đầu óc hơi choáng váng, người đàn ông đó vừa rồi còn gào khóc đòi sống đòi chết để được vào trong ôm thi hài vợ lại là kẻ đã kết liễu mạng sống của người chung gối chung chăn. Tình ở đâu? Nghĩa ở chỗ nào? Hắn ta đã thiêu đốt hay đem bán nó đi mà có thể tàn nhẫn đến thế?
Sống mũi Tuệ Ngọc cay đắng hòa chung với những phẫn uất, cùng lúc đó Lộ Tuyết Kha và La Tấn Duật từ bên ngoài chạy vào thông báo:
- Mẹ ruột Hạ Ánh Loan đồng ý mổ tử thi, nhưng bên nhà chồng cô ấy không cho phép, họ muốn chúng ta trả thi thể về để thu xếp hậu sự.
Mọi người ái ngại nhìn nhau, chỉ có Doãn Tư Nghị là thong thả thoải mái, anh vừa tháo găng tay cho Tuệ Ngọc, vừa nói với trưởng phòng Đàm:
- Là Trương Tấn không sai đâu, bắt hắn luôn bây giờ đỡ tốn giấy tờ triệu tập.
Doãn Tư Nghị rất ít khi kết luận mà chưa có kết quả giám định hẳn hoi, nhưng mỗi khi anh nói ra câu này thì một trăm phần trăm kẻ đó chính là hung thủ. Trưởng phòng Đàm không chút nghi ngờ nhanh chóng huy động lực lượng tiến hành giải Trương Tấn về đồn, những bộ phận còn lại chia nhau mang thi thể của Hạ Ánh Loan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-day-toi-cach-cam-dao-mo/2701256/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.