Từ đây là P.O.V của Min
Anh ấy im lặng ngồI cạnh tôi không nói lời nào, anh ấy vẫn nắm chặt tay tôi suốt từ lúc ở nghĩa trang đến giờ. Nhiều lần tôi muốn rụt tay ra nhưng anh lại giữ lại và nhìn tôi cười hiền:
“Lúc này để cậu một mình không ổn đâu!”
Anh ấy đã nói như thế.
Từ lúc nào….?
Từ lúc nào anh ấy luôn hiện diện bên cạnh tôi…..?
Jaejoong… đã bỏ tôi ra đi và anh ấy xuất hiện. Từ sâu bên trong, tôi cảm nhận rõ sự giúp đỡ của anh ấy không phải đơn giản chỉ là sự giúp đỡ của những người bạn. Nhưng… phải làm thế nào đây…..?
“Cảm ơn anh.” Tôi nói và đẩy cửa rào bước vào sân.
“Không có gì!” Vẫn là nụ cười hiền quen thuộc.
Tôi gật đầu và quay vào nhà.
Vừa mở cửa thì Junsu hyung đã chạy ra, đôi môi mỉm cười nhưng ánh mắt thì rõ ràng đang rất lo lắng
“Em đi đâu vậy?” Hyung ấy hỏi, “sáng ra chỉ thấy tờ giấy em để lại làm hyung lo quá!”
“Em đi thăm Jaejoong.” Tôi cố gắng nói thật bình thản.
Junsu bất chợt khựng lại, cả Yunho và Yoochun hyung cũng quay sang nhìn tôi vừa ngạc nhiên vừa lo lắng.
“Em không sao.” Tôi khẽ cười, “chỉ là… từ lúc đó đến giờ em chưa đến thăm anh ấy thôi.”
“Thế cũng tốt.” Yunho xoa đầu tôi, “Jaejoong sẽ rất vui!”
Tôi đưa mắt nhìn Junsu hyung, gương mặt anh ấy không chút biểu cảm gì, nhưng khi phát hiện tôi đang nhìn thì anh ấy lại cười:
“Em ăn chút gì nhé, Min?”
“Vâng.” Tôi gật đầu.
Nhìn dáng Junsu loay hoay chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/angel-lover/144728/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.