- Hả? Sao lại ngừng?
- Thì vô đây ăn phở
Tuấn bất ngờ trước lời đề nghị của nó:
- Mình định dẫn cậu tới nhà hàng chứ
- Nhà hàng hả? Thôi khỏi đi, mình vô đây ăn nhanh rồi về
Vậy là Tuấn đành chiều theo ý nó dắt xe vô quán phở đó
Không cần nói cũng biết mọi người tiếp tục nhìn chằm chằm vào hai ngườivừa bước vào, còn bà chủ quán thì cực kì ngạc nhiên khi thấy một ngườivừa bỏ đi lại quạy lại mà còn dẫn theo một người khác nữa chứ! Dĩ nhiênngười lạ này cũng đẹp trai không kém người con trai mới nãy. Nhưng vừamới đến với người con trai này lát sau lại đến với người con trai khácthì thật là quá đáng - Nó ngẫm nghĩ, biết vậy nó đã không vào đây rồi!Có lẽ bà chủ quán và mọi người xung quanh cũng nghĩ vậy nên ánh mắt nhìn nó không được tự nhiên cho lắm! Riêng Tuấn thì không nghĩ gì cả, dĩnhiên là cậu ta có biết gì đâu mà nghĩ và cậu ta thông thả ngồi xuốngbàn ăn gọi to:
- Bà chủ ơi cho hai tô phở bò
Hình như bà chủ cũng kịp nhận ra công việc của mình.
- Có liền ạ
Bà chủ liếc nhìn nó nhưng nó không dám nhìn lại vì một chữ “ngượng”.Thật sai lầm! Tại sao lúc bước vào quán nó lại không nghĩ đến chuyện này chứ
- Cậu sao vậy?- Tuấn nhìn nó lo lắng hỏi, có lẽ cậu ta nghĩ nó đang gặp chuyện gì đó khó nói lắm!
- Không có gì đâu!- Nó nói dối
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/angel-and-devil/2141013/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.