Đang định bước vào nhà, thì tiếng của Tuấn lại vang lên:
- Nhiên à!- Cậu ta nói giọng thân mật hết chỗ nói!
- Có gì không?- Nó quay lại hỏi
- Ngày mai tôi đến đón cậu đi học nha?
Nó tròn mắt nhìn Tuấn, một lời đề nghị tốt bụng nhưng nó cũng phải suynghĩ xem có nên chấp nhận hay không? Đúng là đi xe máy sẽ tốt hơn là đixe đạp, dù sao cậu ta cũng học chung lớp đi học chung cũng chẳng sao!Nghĩ vậy nên nó đã đồng ý:
- Ừ- Nó vừa cười vừa nói
Tuấn cũng cười lại rồi không nói gì nữa cậu ta phóng xe cái vèo khỏi con đường vắng để cô gái nhỏ nhìn theo chiếc bóng đó cho đến lúc nó chỉ con là cái chấm nhỏ cô gái nhỏ mới lặng lẽ bước vào nhà...
:::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::
Không khí trong nhà rất căng thẳng, nó có thể cảm nhận được điều đó khivừa đặt chân vào và khép cánh cỗng lại. Không còn tiếng cười hôm qua nữa mà thay vào đó là sự im lặng đến đáng sợ!
Nhìn qua cữa sỗ là hình ảnh mà Thiên Bảo đang nằm trên ghế sofa coi tivi ư? Nó không rõ nữa vì chỉ thấy từ phía sau. Nó đưa tay rõ nhẹ cữa sỗ,không hiểu sao nó lại làm như vậy? Đây là nhà của nó cơ mà! Nhưng cho dù nó có rõ đến bễ cữa thì Thiên Bảo vẫn không quay lại nhìn nó lấy mộtcái, cậu ta vờ như không nghe thấy gì chắc cậu ta đang giận nó lắm!Nhưng cho dù có giận cậu ta cũng không nên cứng như khúc gỗ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/angel-and-devil/2141014/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.