🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Từ ngày hôm đó, Từ Ngôn luôn bám theo tôi ở mọi lúc mọi nơi. Lúc này tôi mới biết anh bám người cỡ nào. Anh ấy sẽ luôn dùng ánh mắt gì đó rất khó tả để nhìn tôi.



Nhưng đại khái có thể là: lo được lo mất.



“Sao dạo này anh lạ thế?” Tôi vừa nói vừa lấy chiếc lá trên đầu Từ Ngôn xuống.



“Có lạ gì đâu. Chỉ là không muốn xa em.” Anh thâm tình nắm lấy cổ tay tôi.



“Anh có chuyện gì giấu em à?” Tôi nghiêng đầu.



“Không có.” Từ Ngôn lắc đầu rồi cười nhẹ.



Ánh mắt anh ấy nhìn tôi long lanh, dịu dàng. Đó chính là ánh mắt mà tôi hằng mong nhớ.



“Thôi em đói. Mình đi ăn đi.” Tôi xoa bụng.



Từ Ngôn nắm lấy tay tôi, rất chặt. Tôi cảm nhận được một thứ cảm xúc gì đó rất kì lạ ở anh.



Là do tôi đa nghi sao? Có phải anh đang giấu tôi gì không?



Học kì thứ nhất của năm hai nhanh chóng trôi qua. Tôi và Hạ Liên Y bắt đầu đi tìm việc để thực tập.



Hạ Tịnh liên lạc với tôi từ sớm, chú ấy bảo sẽ tìm giúp tôi một vị trí tốt trong chỗ của chú.



“Vậy cháu cảm ơn chú trước, khi nào có dịp cháu sẽ mời chú một bữa.” Tôi vừa xếp đồ vừa nói.



“Không cần phải thế, chỉ cần cháu về thăm mẹ là được rồi. Bà ấy bảo nhớ cháu lắm.” Hạ Tịnh nói, giọng trầm nhẹ.



“Vâng.” Tôi cười nhẹ, đáp.







Hình như cũng lâu rồi, tôi không gặp bà ấy nhỉ?

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ang-may-ngang-qua-bau-troi/2692904/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Áng Mây Ngang Qua Bầu Trời
Chương 33: Lời tạm biệt chưa nói
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.