12
Sáng hôm sau, ta tiễn An Ninh và Thôi Tiểu Hà đến trường.
Khi ta đang bày bánh ra tiệm, thì thấy một nữ nhân buộc tóc đuôi ngựa cao đứng ở cửa tiệm.
"Khách quan muốn dùng gì?"
"An Ý cô nương, ta là võ sư mà công tử Hành Vân mời đến."
Ta sững sờ một lúc, vội mời nàng vào.
"Ta tên là Kim Ngọc, năm nay hai mươi tuổi, cô nương cứ gọi ta là A Ngọc."
Hai mươi tuổi, nhỏ hơn ta ba tuổi.
Ta nghe kỹ lời giới thiệu của Kim Ngọc, chắc chắn rằng nàng là sư phụ mà Tống Hành Vân mời đến, lúc đó ta mới yên tâm.
Khi An Ninh từ trường về nhà, nàng liền thấy một nữ nhân cao ráo đang cùng ta trông tiệm.
Khi biết đó là võ sư được mời đến để dạy nàng, An Ninh vui mừng nhảy cẫng lên.
"Này, nói trước, muội chỉ được học võ với tỷ tỷ Kim Ngọc sau khi đã hoàn thành bài tập của tiên sinh ở trường, biết chưa?"
"Dạ!"
An Ninh không giấu được niềm vui, liền đi khoe ngay với Thôi Tiểu Hà bên cạnh.
Ta không kìm được cười.
An Ninh nói muốn học võ cũng không phải là ngẫu hứng, sau đó trong một thời gian dài, ngày nào cô bé cũng dậy từ khi trời chưa sáng để tập tấn, Kim Ngọc dẫn cô bé chạy quanh sân để rèn luyện buổi sáng, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-y-bao-an/3682763/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.