"Ta muốn ăn chè xôi nước do cô nương làm." Giọng nói trầm thấp đầy từ tính của Tống Hành Vân vang lên dưới ánh nến lập lòe, hắn nhìn ta, rất nghiêm túc nói ra câu này.
Ta khẽ cười: "Người và An Ninh khẩu vị thật giống nhau."
Nói rồi, ta đứng dậy ra ngoài, bước vào bếp, Tống Hành Vân theo sát phía sau, rút ra một chiếc gắp lửa rồi nhét một nắm rơm vào dưới nồi, châm lửa đốt lên, thuận tay nhét thêm vài khúc củi.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
May mắn là ta làm bánh, nên có sẵn rượu nếp và bột nếp.
Trong khi ta ở bên cạnh nhào bột và nặn bánh trôi, Tống Hành Vân đã bắt đầu đun nước:
"Vốn dĩ, đêm Giao Thừa và đêm Thượng Nguyên ta đều để dành một bát chè xôi nước cho người, An Ninh còn cố thức đợi người đến để cùng ăn, nhưng tiếc là người không đến.
"Nhưng không sao, bây giờ ăn cũng giống nhau."
Ánh lửa hắt lên gương mặt Tống Hành Vân, tạo ra những bóng hình chập chờn, ta không nhìn rõ được biểu cảm của hắn.
Từ khi nhà họ Tống gặp nạn, Tống Hành Vân càng ít nói hơn. Những lúc ở cùng nhau, phần lớn thời gian là ta nói, còn hắn chỉ lắng nghe.
"Xong rồi." Ta múc ra một bát chè xôi nước nóng hổi, đưa cho Tống Hành Vân.
Tống Hành Vân đón lấy, cùng ta ngồi trên chiếc ghế nhỏ ăn.
"Vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-y-bao-an/3682762/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.