Việc thành thân của Thôi Giang rất rộn ràng, Thôi a di mỗi ngày bận rộn không ngơi tay, tiệm hoành thánh tạm thời đóng cửa để tập trung chuẩn bị cho đám cưới của Thôi Giang.
Thôi a di mang bạc đến gặp ta, nói rằng tất cả bánh trái trong lễ cưới của họ đều muốn mua từ chỗ ta, ta vội từ chối:
"A di không cần làm vậy, mấy năm nay a di giúp đỡ con rất nhiều, những món bánh này coi như tấm lòng của con."
"Sao có thể như vậy!" Thôi a di lo lắng, vẫn cố nhét tiền vào tay ta: “Không thể để con vất vả mà không nhận được gì."
Thấy vậy, ta đành lấy ra một đồng xu từ trong túi bạc:
"A di ơi, thế này là đủ rồi, phần còn lại a di giữ lấy mà lo liệu việc cưới xin cho Thôi Giang ca."
Thôi a di biết không thể cãi lại ta, đành chấp nhận. Bà cảm thán: "Con thật tốt, là con ta, A Giang không xứng với con."
"Dì nói vậy sao được, Thôi Giang ca rất tốt, chỉ là chúng ta có duyên mà không phận thôi."
Cảm xúc dâng trào, khóe mắt Thôi a di cũng hơi ướt, bà vội vàng dùng tay lau đi: "Nhìn ta kìa, thật là thất thố."
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Bà thở dài, kéo tay ta: "An Ý, giá như con là con gái ta thì tốt biết mấy."
Trái tim ta như được bao bọc bởi dòng suối ấm áp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-y-bao-an/3682764/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.