Mục Chấp bực bội đứng một chỗ, bày ra bộ mặt đần thối người lạ chớ gần. An Tĩnh như được ân xá đứng dậy, vội đi tới chỗ mà Mục Chấp không thấy.
Lớp phó văn thể mỹ có chút uể ỏi nhưng rồi cũng xốc tinh thần chuẩn bị một đoạn múa cuối cùng cho bài biểu diễn của mình, vỗ vô tay.
"Nào nào, cảnh cuối thì cứ tự nhiên là được. Bây giờ, chúng ta tập cho cho đoạn múa cuối. Các bạn nữ tới bốc thăm, không ai so bì ai cả."
Nữ sinh trong lớp A7 mặt mày bí xị, không tình không nguyện bốc thăm, An Tĩnh cũng mặt mày không đẹp lắm.
Lấy lá thăm, cô đứng chết trân tại chỗ! Cái đệt mợ nó, không ngờ lại trúng!
Gương mặt vàng trong làng tay thối mà!
Trong lúc mọi người xoắn xuýt nhặng xị thì có người lại vui mừng không ngớt. Bạch Nhược cầm lá thăm, không ngờ cô ả lại bốc trúng. Ả chắc chắn rằng mình sẽ nổi bật trước cả trường điệu múa cuối cùng này, đành được sự chú ý của Mục Chấp đối với ả. Phải biết rằng Bạch Nhược đã tập múa hơn 5 năm, không lẽ lại thua mấy đứa chỉ biết hàng ngày bù đầu vào sách vở hay sao?
Lớp phó văn thể mỹ đọc to danh sách 7 người sẽ tập múa.
" Bạch Nhược, Phương Ny, Triệu Ân, Tô Nguyệt, Ngụy Á, Lạc Thanh Thanh, Chu Tâm và An Tĩnh. Đây là danh sách, mời các bạn có nêu tên xin mời lên đây."
Tô Nguyệt nãy giờ bí xị nhưng khi nghe có tên của An Tĩnh khiến cho đóa hoa héo úa của tổ quốc bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-trong-em/776941/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.