Mục Chấp vừa tắm xong liền đi xuống lầu, nhìn thấy Lạc Trần đang ngồi ở đó không khỏi hừ lạnh. Anh nghe thoang thoáng tiếng của An Tĩnh đang cười nói bếp cùng với mẹ của mình thì cũng bước đi vào bếp.
Lạc Trần thấy Mục Chấp dường như coi anh vô hình, anh không khỏi buồn cười như cũng không quan tâm, chỉ nhìn vào màn hình điện thoại.
Mục Niệm không bao lâu rồi đi xuống lầu, thấy Lạc Anh đang ngồi ở phòng khách, khách sáo chào hỏi.
"Cậu mới tới chơi sao? "
Lạc Trần buông điện thoại xuống, ngẩng đầu lên trả lời.
"Chào anh, anh cũng mới về nước sao?"
Mục Niệm ngồi xuống, tay cầm bình nước rót ra hai ly, đưa tay đẩy một ly cho Lạc Trần một cốc nước.
"Ừ, tôi vừa về không lâu. Cậu uống đi."
"Cảm ơn anh."
Mặc dù có quan hệ gần gũi về mặt huyết thống nhưng hầu như bọn họ không mấy thân cận với nhau, một năm gặp nhau chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nói cho cùng thì do huyết thống máu mủ thôi chứ gặp nhau nhạt nhẽo như người dưng qua đường cả.
Cả hai người đàn ông lại chìm vào trầm mặc, không biết nói chuyện nữa. Theo lễ chủ nhà, Mục Niệm đành phải mở lời nói trước.
"Cậu cũng cùng tuổi với em trai tôi và A Tĩnh sao?"
Lạc Trần ánh mắt hơi lóe lên rồi tắt, nhanh chóng không ai phát hiện ra sự bất thường của cậu cả. Đưa tay cầm ly nước, không nặng không nhẹ trả lời.
"Vâng, tôi học cùng khối với hai người đó."
Nói xong hai người lại trầm mặc trong cuộc đối thoại nhàm chán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-trong-em/776942/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.