Cốc cốc cốc.
"Cô Tống, cô có ở trong không ạ?"
"An Tĩnh hả? Em vào đi!"
An Tĩnh bước chân vào thì thấy Tống Nghiên đang xem bảng báo cáo thành tích của mình.
"An Tĩnh, em vẫn còn bị ốm sao? Cô thấy em đã khẩu trang cả tuần nay rồi."
An Tĩnh họ khan một tiếng, nhưng vẫn trả lời Tống Nghiên.
"Em đã đỡ hơn nhiều rồi ạ."
"Vậy em cố gắng khỏe lại nhé. Tuy em đã học ở đây một thời gian rồi nhưng các bạn và em chưa trao đổi trực tiếp."
"Vâng thưa cô."
Tống Nghiên lại vùi đầu lật trang thành tích trên bàn, nghiêm túc nhìn từng dòng đánh giá và các giải mà An Tĩnh đã đạt được. Cô giáo nhìn cô cười cười, ánh mắt lộ ra vẻ dịu dàng hiếm hoi.
"Cô đã thành tích của bao năm nay, không nhờ em là một hạt giống xuất sắc như vậy. Ban lãnh đạo trường đã ra đề xuất rằng sẽ chuyển em đến A1 để bồi dưỡng nâng cao thêm. Tuy nhiên, có sự chấp thuận của em."
An Tĩnh trầm ngâm không nói gì, Tống Nghiên vẫn lật tờ thành tích của cô.
"Tuy rằng cô rất muốn giữ em lại ở lớp A7, nhưng mà cô không thể vì sự ích kỷ của mình mà em bị bỏ lỡ tương lai của mình."
An Tĩnh nghe xong lời bộc bạch của giáo viên chủ nhiệm mình, không nặng không nhẹ mở lời.
"Thưa cô, em không có ý định chuyển lớp. Em hi vọng là ban giám hiệu không tiếp tục lại đề xuất chuyện này. Với cả em mong thành tích của mình không muốn để ai biết đến ạ. Xin phép cô em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-trong-em/252595/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.