Bạch Nhược và Lý Ưu cùng đi với một số bạn học nữ trong lớp không phục kết quả chọn nhân vật, mấy người bọn họ đứng ở sau trường nhìn bọn người Mục Chấp đang chơi bóng rổ.
Bạn nữ A. "Không lẽ để con nhỏ vừa chuyển trường kia đóng vai cùng với Mục Chấp sao? Con nhỏ đó quên mùa chết được."
Bạn nữ B."Đúng vậy, hết mái tóc dài che tận mắt lại ngày ngày kè kè cái khẩu trang. Chậc chậc chắc chắn là quá xấu nên mới xấu."
Lý Ưu ngồi bên cạnh đám người ghen tức này, châm chọt vài câu thêm thì thấy Bạch Nhược ngồi im như phỗng.
"Nhược Nhược, cậu có sao không?"
Làm sao mà không có sao được, cả trường này ai cũng biết Bạch Nhược có quan hệ sâu xa với nhà Mục Chấp, nên ở trên trường không có ai dám làm khó cô ta, cung phụng cô ta như bà hoàng vậy mà.
Bạch Nhược mặt mày nhăn nhó khiến gương mặt đã động qua dao kéo càng trở nên khó coi hơn, trán thì thấp cằm thì nhọn khiến tổng thể thiếu mỗi cái mũi dài là làm được bà phù thủy trong truyện rồi.
"Tớ không sao."
Đột nhiên có một bạn học nữ chợt nhận ra điều gì đó.
"Hay là chúng ta thuyết phục Mục Chấp thêm làn nữa đi. Lớp ta thiếu gì đứa xinh đẹp hơn con nhỏ quê mùa đó."
"Đúng vậy. Nhưng mà chắc gì cậu ấy đồng ý với chúng ta chứ?"
Bạn học vừa đưa ra ý kiến ấy quay người nhìn về Bạch Nhược, lên tiếng.
"Bạch Nhược, không phải trước đây cậu nói có thân thiết với Mục Chấp sao? Vậy thì cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-trong-em/252594/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.