Ba người bọn họ cứ như thế một đường men theo con sông đi về phía trước, không biết qua bao lâu liền bị một hàng rào sắt chặn lại, có vẻ như đây là điểm cuối mà bọn họ có thể đi tới, con sông vẫn không kết thúc xuyên qua hàng rào sắt nối thẳng vào trong khu rừng trước mặt
Xem ra muốn đi tiếp hoặc là trèo rào hoặc là đập vỡ mặt băng theo đường nước bơi qua. Kiểu nào cũng đều không phải là cách tốt, nhất thời ba người không biết nên làm gì tiếp theo.
Châu Đông lúc này lại móc điện thoại trong túi ra nhìn, mới chỉ một tiếng trôi qua kể từ khi họ men theo con sông đi tới đây, bây giờ là chín giờ rưỡi sáng, cách giờ tập trung vẫn còn thời gian hai tiếng.
Tiếu Vũ nhìn hàng rào lại nhìn mặt sông, cũng không còn cách nào khác.
"Trước tiên quay về tụ họp với những người khác, buổi chiều cùng nhau quay lại tìm cách"
Khuynh Tiểu Mao cũng gật đầu đồng ý: "Đúng đúng, nếu chúng ta về trễ chỉ sợ họ nghĩ chúng ta sẽ xảy ra chuyện, tụ họp trước đã rồi tính sau"
Châu Đông cũng không có ý kiến, ba người lại men theo con sông một đường quay trở về, lúc về tới đại sảnh đã thấy một đám người đều đã có mặt ở đó, nhưng sắc mặt bọn họ không được tốt cho lắm.
Tương Nhã thấy đội Châu Đông quay về, cũng thở ra một hơi, nhưng không buông xuống biểu cảm nghiêm trọng treo trên mặt: "Thật may quá, nếu quá thời gian mà mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-quy/3390879/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.