Ba người sau khi cùng những người còn lại tách nhau ra liền chọn đi tới hướng Tây phía ngoài khu biệt thự thăm dò.
Trang viên của khu biệt thự này trải dài nhìn không thấy điểm cuối, hướng Tây là một khu vườn nhỏ trồng hoa hồng, lúc bọn họ tới cũng không thấy có ai xung quanh, đến bóng dáng của một người làm vườn cũng không thấy.
Châu Đông móc điện thoại ra nhìn nhìn, bây là tám giờ sáng, không biết là do bình minh ở đây đến trễ hơn bình thường hay do trời âm u, tám giờ nhưng trời vẫn chưa sáng tỏ, cái lạnh của buổi sáng hong cho cậu run cầm cập, không nhịn được hắt xì hai cái
Cộng thêm phần đêm qua trời nổi bão tuyết, buổi sáng tuyết đọng trên nền đất đã dày tới mắt cá chân, cũng may ở đây điều kiện không tồi, còn chuẩn bị cho họ một đôi ủng đi tuyết.
Châu Đông xoa xoa cái mũi đỏ ửng của mình, không ngừng chà xát hai bàn tay vào nhau.
Khu vườn trồng hoa hồng là điểm cuối phía tây của biệt thự, từ đây nhìn qua có thể thấy được cổng sắt ngăn cách căn biệt thự với khu rừng, cái cổng cao tới tám chín mét, xem tầm nếu có người muốn trốn ra cũng không dễ.
Ba người sau khi lượn một vòng trong khu vườn cũng không thấy có gì đặc biệt, liền men theo cổng sắt mà đi
Qua không biết bao lâu, trước mặt xuất hiện một con sông nhỏ, là tách ra từ một nhánh của con sông lớn, thông đến phía sâu trong khu rừng.
"Không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-quy/3390878/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.