Lúc hai người bọn họ đến sảnh ăn, thức ăn cũng vừa được đem lên, Khuynh Tiểu Mao thấy Tiếu Vũ bình an vô sự đi sau Châu Đông trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn một chút.
Đêm đầu tiên không có người chết, cũng có thể coi là do may mắn, nhưng ngày mai thì không chắc
Hai người đi đến ghế trống còn lại ngồi vào bàn, mọi người cũng chào hỏi nhau một chút. Tương Nhã thấy Tiếu Vũ không sao, cũng mở miệng hỏi han
"Anh không sao chứ? Tại sao lại bị nhốt trong tủ quần áo vậy?"
Tiếu Vũ: "Tôi không sao, tối qua xảy ra một số chuyện, không có gì to tát, mọi người ăn cơm trước đã"
Châu Đông bên cạnh trong lòng thầm nghĩ:. ngôn tình hoàn
"Không có gì to tát? Xem ra thật sự phải bẻ đầu anh quay ngược ra sau, cho anh thấy được vết thương sau lưng mình anh mới có thể ngưng thốt lên mấy lời tự cho là ngầu lòi như thế này!"
Thấy người đã không muốn nhắc đến, Tương Nhã cũng không hỏi thêm, mọi người vừa ăn vừa tiếng có tiếng không trò chuyện.
Trương Nhiễm An sau một đêm ngủ dậy tâm tình cũng đã thoải mái hơn trước, không còn ôm mặt khóc lóc như lúc mới tới nữa, lúc này đang tụm đầu nói chuyện với mấy cô gái còn lại. Châu Đông để ý trong đám cô gái đó có một người cực kỳ xinh đẹp, gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn, đôi mắt phượng hẹp dài toát lên vài phần tà mị.
Nhưng đôi mắt lại không có hồn, cậu cũng không biết nên phải miêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-quy/3390877/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.