"Uổng công tôi lo lắng cho anh như vậy, đồ miệng quạ đen!"
Châu Đông một bên lẩm bẩm, một bên rót nước đưa tới. Tiếu Vũ chậm chạp ngồi dậy, tiếp nhận ly nước từ cậu, anh đưa ly nước lên miệng nhấp một ngụm, hỏi.
"Đã xảy ra chuyện gì sao?"
Châu Đông: "Câu đó là tôi hỏi anh mới đúng!" Cậu vừa nói vừa chỉ chỉ cánh cửa phòng "Chúng tôi nghe thấy tiếng phụ nữ cùng trẻ con la hét phát ra từ phòng anh, bên ngoài có đập cửa thế nào cũng không thấy anh mở cửa"
Tiếu Vũ đưa mắt nhìn cánh cửa, im lặng một lúc lại dời mắt qua người đang ngồi bên cạnh
"Cho nên các cậu liền khoét một cái lỗ trên cửa phòng của tôi à"
Châu Đâu nghe vậy, hơi xấu hổ đưa tay khều khều cái mũi của mình.
"Ừm, cũng không còn cách nào khác, đập cửa cả buổi mà vẫn không thấy một chút động tĩnh"
Thấy Tiếu Vũ gật gật đầu, thấy anh cũng không truy cứu việc cậu chọc thủng cửa phòng mình, lại tiếp tục nói:
"Sau đó chúng tôi tìm thấy anh đang ngủ trong tủ quần áo, bên ngoài khóa chốt"
Nghe tới đây, gương mặt Tiếu Vũ rốt cuộc cũng có phản ứng, anh ngước lên nhìn cậu một cái, hỏi lại:
"Cậu nói tìm thấy tôi đang ngủ trong tủ quần áo?"
"Đúng vậy, tôi gọi mãi mà anh không tỉnh nên vác anh lên giường, mọi người cũng vừa mới giải tán, đi ăn sáng rồi"
Tiếu Vũ trầm mặc một lúc, mãi cho đến khi Châu Đông nghĩ anh ta không chịu mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-quy/3390876/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.