"Tiếu Vũ, mau mở cửa!!"
"Tiếu Vũ, anh không ra tôi liền đạp cửa vào đấy"
Châu Đông đứng trước phòng Tiếu Vũ, gấp gáp đập cửa đùng đùng.
"Hay là đi tìm người tới giúp chúng ta mở cửa đi, dù sao đây là nhà của người khác, làm hư cửa không hay lắm" – Tương Nhã lên tiếng
"Tìm cái gì mà tìm, lâu đài rộng như thế biết người ở đâu mà tìm" Châu Đông gấp gáp siết chặt nắm tay.
"Ai biết được đến lúc tìm được, người bên trong cũng không còn!"
Tương Nhã vẫn còn chưa kịp lên tiếng ngăn cản lần nữa, một cú đạp của Châu Đông đã rơi trên cánh cửa.
Khuynh Tiểu Mao đứng bên cạnh cũng không nhìn nổi nữa, kéo Tương Nhã qua một bên.
"Châu Đông, tôi tới giúp, chúng ta một hai ba cùng lúc đạp"
"Được".
Mọi người một mặt xanh mét nhìn hai con người trước mặt từng cú từng cú, dùng hết sức mà đạp lên cánh cửa, cảm giác giây sau sẽ có thể đem cánh cửa đạp gãy làm đôi.
Đây là nhà của người khác đó có được không, chủ nhà lại có thể là Boss lớn ở đây đó, các cậu phá nhà người ta như thế, không sợ bị chỉnh chết sao?
Mặc dù nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng cũng không có ai đứng ra phản đối, dù sao cứu người quan trọng hơn.
Chuyện là buổi sáng nay, mặt trời vẫn còn chưa ló dạng, tất cả mọi người ở tầng bốn đều bị một âm thanh kỳ lạ dọa tỉnh, là tiếng gào thét của vô số người cộng lại, đinh tai nhức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-quy/3390875/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.