Tiếu Vũ sau một lúc đắn đo vẫn là lựa chọn đi vào. Kinh nghiệm viết truyện kinh dị nhiều năm nói với anh rằng, thường là những trường hợp như lúc này, bên kia tám chín phần mười là nơi có chứa những thông tin đầu mối quan trọng.
Cũng sẽ không có chuyện ngồi không mà có thể ra khỏi đây được. Tiếu Vũ quay lại giường chộp lấy chiếc điện thoại đang để trên bệ tủ, xỏ theo đôi dép được chuẩn bị sẵn trong phòng ngủ, nương theo ánh sáng điện thoại, mò mẫm từng bậc thang đi xuống
Lối thông đạo chật hẹp, chỉ có thể đi một người, bức tường hai bên bám đầy những thứ chất lỏng màu đen, dọc theo từng bậc thang một đường nhỏ giọt xuống phía dưới
Tiếu Vũ từng bước men theo vách tường, xúc cảm truyền qua đôi dép truyền đến lòng bàn chân dinh dính làm anh nhịn không được bước nhẹ thêm vài phần.
Lông mày Tiếu Vũ chau lại thật chặt, không khí ẩm ướt dưới này làm con người ta cảm thấy thật ngột ngạt.
Thông đạo sâu hun hút không biết thông đến chổ nào, qua không biết bao lâu, cuối cùng cũng đã đi đến bậc thang cuối cùng, chân chạm xuống một mảnh đất bằng phẳng, trước mặt bị một cánh cổng sắt chặn lại, trên cổng còn móc một cái ổ khoá cũ kỹ, cũng không khoá, chỉ đơn giản là móc ở đó.
Tiếu Vũ vươn tay tháo chiếc ổ khoá xuống, không thấy chìa khoá, dường như đã có người vào trước anh, mở khoá nhưng không khoá lại.
Vậy cũng có thể là người kia vẫn chưa đi ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-quy/3390874/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.