Nhìn thấy ấn ký ở trên mi tâm của Thiểm Điện Hồ dần dần sáng lên, cuối cùng Trần Viễn cũng không khỏi âm thầm thở nhẹ một hơi. Kỳ thật, cho dù Thiểm Điện Hồ phản kháng, Trần Viễn nhiều nhất cũng chỉ đem bảo vật ở trên người nó thoáng cướp đoạt một chút mà thôi. Dù sao, con vật nhỏ này cũng không giống với đám dị thú khác, có được năng lực vô cùng đặc thù. Hơn nữa, trên người còn có không gian bảo vật. Nếu giết đi, thật sự là quá đáng tiếc.
Thế nên, vừa rồi anh cũng không có ra tay tàn nhấn, cũng không có đem đồng bọn của nó giết chết. Nếu không, mấy đao bổ xuống, Trần Viễn hoàn toàn có thể đem toàn bộ bầy Thiểm Điện Hồ này giết đến sạch sẽ.
“Chít chít!”
Cảm nhận được một cỗ lực lượng đặc thù lạc ấn ở trong linh hồn. Lúc này, Thiểm Điện Hồ có chút sợ hãi, hướng về phía Trần Viễn kêu lên một tiếng.
Đối với Trần Viễn mà nói, Thiểm Điện Hồ hiện tại đã là sủng vật của anh. Mà anh thì có thể hoàn toàn chúa tể sinh mạng của nó. Chỉ cần một cái ý niệm trong đầu, Trần Viễn có thể trực tiếp đem nó diệt sát.
Tất nhiên, Thiểm Điện Hồ cũng nhìn ra, Trần Viễn vừa rồi không có thật sự làm tổn thương đến bầy đàn của nó. Nếu không, với bản tính của con Thiểm Điện Hồ, cho dù bị Trần Viễn uy hiếp, chưa chắc gì đã chịu thần phục.
“Tốt, hiện tại mày đã là sủng vật của tao. Để cho dễ phần biệt, sau này tạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-long/1894910/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.