Từ sân bay đi đến khách sạn , cô vẫn đi cùng một xe với Phó Thời Dịch .
Vừa lên xe , Phó Thời Dịch liền tìm giấy bút từ trợ lý vùi đầu hí hoáy viết , không biết đang viết cái gì .
Vy Vy nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ , Tây Đô quen thuộc của nước A , nội tâm chìm trong một mảnh u ám .
Xe đi được hơn một giờ , rốt cuộc cũng tới khách sạn đoàn phim đặt .
Trước khi xuống xe , Phó Thời Dịch đưa tờ giấy anh ta viết cả đoạn đường cho cô .
“ Cái gì đây ? ” Vy Vy liếc mắt một cái , không quá muốn cầm nó .
“ Lời để dỗ anh tôi , ngay cả câu từ tôi cũng viết sẵn cho cô rồi , gọi cuộc điện thoại cho anh ấy , cô cứ dựa vào đây mà nói cho anh ấy nghe . ”
Lấy cái miệng vụng về của cô , khẳng định sẽ không dỗ anh trai anh ta tốt được cho nên anh ta phải chuẩn bị từ trước cho cô .
“ Không cần đâu . ”
Trực giác cho cô biết , mấy câu viết trên tờ giấy này không phải thứ gì tốt .
“ Vậy cô muốn dỗ anh tôi như thế nào ? ” Phó Thời Dịch nhướng mày .
“ . . . ” Vy Vy cắn răng , yên lặng cầm lấy lời thoại anh ta chuẩn bị .
Dỗ đàn ông thật sự là nhiệm vụ gian khổ đối với cô .
Cô vừa vào khách sạn , Phó Hàn Tranh liền gọi điện tới .
Giọng của Phó Hàn Tranh có chút trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538549/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.