Vào thang máy , Vy Vy duỗi tay bám lấy tay vịn , nhắm mắt hít sâu mấy hơi .
Cô từng cho rằng , khi gặp lại Cố Tư Đình sẽ đau đớn lắm , hóa ra , cũng không đau như vậy .
Kiều Lâm lo lắng đứng bên cạnh , cẩn thận hỏi , “ Có phải anh ta đã làm gì em . . . ”
Hơn nửa đêm , ở trong phòng khách sạn , đưa cho cô một tờ chi phiếu lớn như vậy , Kiều Lâm không thể không hoài nghi , có phải cô và Cố Tư Đình đã xảy ra chuyện gì rồi hay không .
“ Không phải , bọn họ đang bắt người nhưng bắt nhầm phải em thôi . ” Vy Vy giải thích .
Kiều Lâm vỗ vỗ ngực , “ Phù , làm anh sợ tới mức hồn sắp bay mất . ”
“ Chuyện tối nay anh đừng nói cho cậu ba . ” Vy Vy dặn .
“ Anh không nói với ai hết , một mình lặng lẽ đi ra từ cửa sau . ”
Bởi vì khách sạn bọn họ ở Có rất nhiều nghệ sĩ tới dự liên hoan phim , cho nên ở gần đó có không ít phóng viên và fan canh giữ .
Vy Vy lại đội tóc giả lên , để tránh bị chó săn chụp được nên hai người đi vào từ cửa nhỏ của phòng bếp trong khách sạn để trở về .
Kiều Lâm không hỏi nữa , đưa cô trở về phòng , “ Đi ngủ sớm một chút , ngày mai còn phải lên máy bay . ”
Vy Vy trở về phòng , khóa phòng xông liền ngã xuống giường ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538543/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.