Vy Vy kinh ngạc nhìn khuôn mặt quen thuộc kia , hô hấp không ngăn được run rẩy .
Cô biết , một ngày nào đó bọn họ sẽ gặp mặt , lại không ngờ sẽ gặp mặt nhanh như vậy , trong một tình huống chật vật như thế .
“ Nguyên Sóc và đứa bé kia ở đâu ? ” Cố Tư Đình hỏi .
Vy Vy hít sâu một hơi , suy nghĩ trong lòng cuồn cuộn như nước thủy triều .
Cô sợ anh ta sẽ nhận ra cô , lại sợ anh ta . . . Không nhận ra cô .
Thậm chí nháy mắt khi nhìn thấy anh ta tiến vào , cô giật mình cảm thấy mấy tháng mình trải qua kia đều là một cơn ác mộng . Cô không trở thành Mộ Vy Vy , cũng không bị Lăng Nghiên moi tim . Cô tỉnh lại sau giấc mộng , tất cả mọi thứ đều trở lại nguyên điểm .
“ Nói đi , Nguyên Sóc trốn ở đâu , đứa bé kia đâu ? ” Cố Tư Đình lạnh lùng chất vấn .
Thật lâu sau , cuối cùng Vy Vy cũng bĩnh tĩnh lại , “ Anh . . . Nói Nguyên Sóc gì , đứa bé gì ? ”
Người của anh ta bắt cô tới đây , cũng không phải nhận ra cô là Cố Vy Vy mà là vì cô tới nhà họ Nguyên .
Anh ta đang tìm người nhà họ Nguyên , cho nên bắt cô đến đây để thẩm vấn .
Lúc trước , cô nghe lén Phó Hàn Tranh và Phó Thời Khâm nói anh ta đang tìm một đứa bé , hiện tại Cố Tư Đình lại hỏi cô về sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538542/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.