Trong giây lát , trên mặt Phó Hàn Tranh đã bao phủ sương lạnh .
“ Đặt xuống . ”
Giọng nói lạnh lẽo như băng , làm cho người ta không rét mà run .
Mạnh Như Nhã sững sờ , không biết cô ta cố ý hay vô tình , tay run lên một cái làm cả khay cháo rơi xuống đất .
Phó Hàn Tranh chậm rãi nghiêng đầu , nhìn cháo vung vãi đầy đất , sắc mặt lạnh lẽo làm cho cả phòng họp nháy mắt bị khí lạnh bao phủ .
Nhưng mà Mạnh Như Nhã vẫn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề .
Cô ta đặt hộp cơm lên bàn , tự nói tự đáp mở nắp bình giữ ấm ra , “ Dạo này anh bận bịu công việc , ăn cháo hoa như vậy không Có dinh dưỡng , bác gái nói gần đây anh chưa về nhà cũ lần nào , cố ý dạy tôi làm món canh sở trường của bác ấy . Anh nếm thử một chút xem , chắc vẫn không bằng tay nghề của bác gái được . ”
Phó Hàn Tranh nhìn cũng không nhìn lấy một cái bát canh cô ta đặt ở trước mặt , kìm nén lửa giận nói , “ Cầm đồ của cô lên , đi ra ngoài ! ”
Lúc trước trong chuyện với MG , vì Phó Hàn Tranh không giúp đỡ nên Mạnh Như Nhã phải tự móc tiền túi ra bồi thường một khoản tiền lớn .
Hiện tại đương nhiên phải càng thêm cố hết sức tăng tiến quan hệ của hai người . Vị trí mợ Phó này cô ta cố gắng nhiều năm như vậy , làm sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538446/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.