Không hề bất ngờ , cả buổi chiều , phòng họp đều bị mây đen bao phủ .
Thần kinh mỗi vị quản lý cấp cao dự họp đều căng thẳng , không dám thở mạnh lấy một tiếng .
Vị Tổng giám đốc hiền lành dễ tính buổi sáng nay đã biến mất , thay vào đó là người cuồng công việc lạnh lùng nghiêm khắc , ngược bọn họ đến thương tích đầy mình .
Vì thế , một đám đều hận Mạnh Như Nhã đã phá hỏng toàn bộ tâm trạng tốt đẹp của tổng giám đốc .
Mãi cho đến bảy giờ tối , điện thoại Phó Hàn Tranh lại vang lên . Anh nói hết câu rồi dừng lại , cầm điện thoại lên nhìn .
[ Buổi tối anh đi xã giao hay là về nhà ăn cơm tối ? ]
Anh nhanh chóng nhắn lại một tin : [ Về nhà . ]
Một phút sau , đối phương lại nhắn tới một tin : [ Đêm nay ăn mì đi , mì sợi tốt cho da dày . ]
Đôi môi mỏng của Phó Hàn Tranh lộ ra ý Cười ôn nhu .
[ Được , em quyết định . ]
Đám quản lý cấp cao thấy anh mỉm cười , bỗng nhiên cảm thấy phật quang chiếu rọi , cảm động đến sắp rớt nước mắt .
Phó Thời Khâm xoay mặt xem thường , âm thầm phỉ nhổ : Đàn ông yêu đương , biến sắc mặt cực kỳ nhanh .
Cuộc họp tiếp tục đến tám giờ , Phó Hàn Tranh tuyên bố tan họp , phá lệ không yêu cầu bọn họ tăng ca sửa chữa kế hoạch
Từ Khiêm kiểm tra lịch trình một lần , nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538447/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.