Buổi trưa thoáng cái đã đến .Phó Hàn Tranh còn đang họp với vài quản lý cấp cao , bàn bạc các kế hoạch triển khai quan trọng sau khi hợp tác với tập đoàn Wilson .
Mặc dù cả đám đều đói đến váng đầu hoa mắt , nhưng không ai dám lên tiếng . Mãi đến khi điện thoại của Phó Hàn Tranh vang lên , anh mới ra hiệu tạm dừng cuộc họp , nhận điện thoại .
“ Tối hôm qua tôi có chuẩn bị đồ ăn , sáng nay anh có mang đi không ? ”
“ Có , đã mang . ” Phó Hàn Tranh dịu dàng trả lời .
Một đám quản lý cấp cao vừa mới thở phào nhẹ nhõm liền hoảng sợ nhìn về phía ông chủ đang nghe điện thoại .
Vừa rồi còn mặt lạnh như sương , nhận cuộc điện thoại thì sắc mặt lập tức thay đổi , giọng nói cũng thay đổi luôn .
Giọng điệu dịu dàng như gió xuân tháng ba này so với giọng điệu lúc họp đúng là khác nhau một trời một vực .
Chẳng lẽ , người gọi tới là vị bạn gái thần bí trong truyền thuyết của tổng giám đốc sao ?
“ Vậy anh đã ăn chưa ? ” Vy Vy hỏi , vì không yên tâm nên cô mới gọi điện thoại .
“ . . . Ăn ngay đây . ” Phó Hàn Tranh có chút chột dạ .
“ Còn có thuốc dạ dày , nhớ uống đấy . ” Vy Vy dặn dò .
Quả nhiên không ai nhắc nhở , anh lại quên ăn cơm uống thuốc .
“ Được . ”
Phó Hàn Tranh cười đáp , tiện thể hỏi ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538445/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.