“Theo ý của các ngươi, rõ không xem sống chết ra gì, coi ta là đang nói đùa. Cũng đúng! Được, vậy thì chiều theo ý của các ngươi vậy. Nhưng cải biến theo phương pháp của ta, nếu người nào bước qua được ngạch cửa đó thì chúng ta không ai nợ ai, không có vấn đề gì nữa hết; ngược lại nếu người nào không thoát ra được dù muốn dù không vẫn là con chó của ta, lúc đó các ngươi muốn dùng vũ lực hay sao thì tùy..”
Người trong trí nhớ chần chừ một lúc rồi nói.
Mọi người không hẹn mà cùng nhau nhìn về cái bậc cửa mà In đã bước qua một nửa kia.
Bậc cửa nằm bên dưới cánh cửa, cao hơn một tấc, làm bằng trúc hay tre non gì đó, thường thường không có gì lạ.
“Nói đùa cái gì? Cái bậc thềm trong cái chồi nát của kẻ khố rách áo ôm như ngươi mà ta còn không bước qua được thì nên đập đầu vào gối ôm tự sát cho rồi!”
“Ta cảm thấy là người đang vũ nhục trí tuệ bọn ta!”
“Chó má! Mày tưởng mà là thần thánh thật à? Ngon bước ra đây ông bảo!”
“...”
At cố ý nhích lại gần In, nói: “Ta không nghĩ là hắn đùa đâu! Hẳn là có một tấm màn lọc nào đó, phân biệt kẻ mạnh kẻ yếu lại, hắn muốn loại kẻ mạnh để sót lại kẻ yếu hòng dễ bề cai trị!”
“Ta biết chứ! So với việc gặp mặt solo thì vụ này tiện hơn nhiều, vừa không lộ mặt, vừa tiết kiệm công sức, lại có thể loại bỏ nguy cơ tiềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-cap-y-tuong-ta-chu-du-di-gioi/2443772/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.