Tjader không có lựa chọn, hắn chỉ có thể cứ đi tiếp về một hướng. Mà đã từng có một thực nghiệm tương tự đã từng chứng minh, không có thị giác, con người mất đi khả năng định hướng, cơ hồ hoàn toàn không thể đi theo một đường thẳng như bản thân đã tưởng, số ít còn lại hoặc là may mắn hoặc là thiên phú dị bẩm mới có thể thành công.
Tjader không may mắn như thế, mấy giờ trôi qua, hắn cứ như ruồi mất đầu, vo ve tại chỗ, vòng quanh uốn lượn ở đấy, nơi xa nhất mà Tjader đã có thể bước đến bất quá cách chỗ cũ trên dưới 10 mét.
Tức là thực sự hắn đã bị vây lấy chỗ này.
Nhưng Tjader cũng không ngu, biết tự thân có vấn đề, liền 4 dòng wm chia ra làm bốn hướng để thăm dò. Nhưng như đã nói, đây không phải vấn đề về thế giới vật chất nữa rồi mà duy tâm, thuộc lĩnh vực tinh thần.
Trong đầu hắn, linh hồn hắn, không có điểm đột phá thì có làm gì cũng vô dụng.
Không.
Nó có tác dụng, chính là chứng minh được suy đoán của hắn là đúng mặc dù nó không mấy có nghĩa mà thôi.
Chợt không gian ba động, tia sáng từ đó lóe lên chiếu thẳng vào mắt Tjader, cơn đau đột ngột truyền đến tròng mắt dưới phương diện luồng sáng kích thích mạnh, hắn vô thức lấy tay che lại.
Đến khi mở mắt ra lần nữa hắn đã thấy mình trở lại tầng kiến trúc cổ xưa ở tầng một.
“Đây là..?”
Tjader ngơ ngác, dáo diếc nhìn quanh, ngoại trừ những người đã chết mà hắn đã biết và địch nhân đã giết, cơ hồ toàn bộ tân binh còn lại đều tập trung ở đây.
“Đây là cái quái gì? Hơn nữa số người tử trận còn cao hơn nhiều, chắc chắn không phải chừng đó để sót lại cả tá người ở đây!”
Hắn kinh ngạc không thôi, làm một phép tính đơn giản: lấy số người ban đầu mà hắn đếm được trừ cho tất cả số người đã chết mà hắn biết, bao gồm chính bản thân hắn hạ sát thì thật khéo trùng với số lượng người ở đây! Điều này làm sao có thể? Họa hoằn lắm, không lẽ không chết thêm bất kì người nào sao? Vừa đủ là những người mà Tjader nhận thức?
“Khẩn cấp đây! Có chuyện cần dùng binh gấp, không thể điều động chỗ khác, Tổng bộ lập tức điều động các người đi làm nhiệm vụ!”
Coiling cùng Kokomi sóng vai với nhau từ đại lộ đi đến, hắn kéo mũ trùm xuống nói.
Mọi người bị âm thanh thúc động, nhao nhao nhìn ra bên ngoài.
Kokomi tiếp lời: “Các người có nửa ngày nghỉ ngơi, sáng sớm mai lập tức lên đường. Còn chuyện huấn luyện kỳ này sẽ do thành tích làm nhiệm vụ của các ngươi mà cho điểm!”
Các tân binh đối mặt nhìn nhau.
“Nói đùa cái gì? Không có binh nên dùng tân binh chưa qua huấn luyện để thực chiến rồi cho đánh giá sau khi xong việc?!”
“Nếu bỏ mạng lại thì không cần huấn luyện gì sất, quả là một công đôi việc!”
“Tình tiết cưỡng ép phi lý gì thế này? Tác giả bí ý tưởng nên viết bậy bạ cho đủ KPI hàng tuần?!”
“Cái đảo trời này to tổ chảng vậy mà không có binh? Các ngươi vừa vừa phải phải thôi chứ? Lặp lại tình tiết đã thôi, giờ còn bốc lột sức lao động nhân vật quần chúng?”
“..”
Một màn này không khác những gì Tjader đã thấy trước đó là bao. Quả thực tác giả đã bí ý tưởng, đến nỗi đạo văn của chính mình. Nhưng suy cho cùng, lọt vào mắt hắn, tất cả đều là giả, không chút nào đáng tin.
Nói ra rất giống cơ chế của não bộ, ngày nghĩ gì đêm mơ cái đó.
Tương tự như vậy, trước đó Tjader đã trải qua cái gì, bây giờ nhận thức của hắn đang mô phỏng lại như thế, chỉ là khác đi một ít. Nói bình mới rượu cũ cũng không oan.
“Não bộ tự lừa não bộ nhưng bị não bộ phát hiện?”
Hắn tự hỏi.
Nghĩ sao cũng cảm thấy không đúng.
Nhưng hắn biết tình tiết tiếp theo sẽ là, một hoặc vài nhân vật não tàn nào đó lên trước mặt nhân vật tuyến chính thể hiện, thùng rỗng kêu to bla bla các kiểu, sau tuyến nhân vật kia miểu sát rồi vả mặt lại như một cách để lập uy, thể hiện sức mạnh,...
Kiểu motip này, hắn đọc trong truyện chán ngáy rồi, họa chăng nhân vật não tàn kia là hắn thì câu chuyện sẽ biến đổi.
Nhưng điều đó làm sao có thể chứ, làm sao có thể, ha ha.
Tjader tự giễu.
Nhưng mà người tính không bằng tác giả tính.
Bỗng có ai đó đẩy hắn ra khỏi đám đông, Tjader chúi nhủi đến bên rìa bậc thềm lối vào, nơi vách tường cao trót vót.
“Là hắn! Chính là hắn!”
“Đúng là hắn! Chính hắn nói không phục, muốn solo 1 vs 1 mới xứng danh anh hùng!”
“Như trên +1.”
“Không, không phải. Hắn nói hai ngươi yếu quá nên muốn chấp 2 để cho công bằng!”
“A, ngươi nghe sai rồi. Ta nghe rõ ràng hắn nói là chấp 2 chính là đang sỉ nhục đối thủ nên muốn một mình cân tất!”
“Không phải vậy đâu! Rõ ràng ta nghe hắn nói là chấp mỗi người một ngụm nước bọt!”
“Thật sao?!”
“Nói láo làm chó!”
“Gâu gâu?!”
“Thằng nào mới sủa?!”
“...”
“Các ngươi đây là muốn làm gì? Tạo phản? Ăn cháo đá bát? Kích động gây thù hằn? Các ngươi đã quên là ai đã cứu các ngươi vượt qua kỳ huấn luyện rồi sao?”
Tjader còn chưa kịp định hình thì Coiling đã lướt đến trước mặt hắn, từ trên nhìn xuống, ngạo nghễ thương kiêu, bảo: “Ngươi..? Đi với ta một chuyến!”
“Ta..? Ta không đi, có chuyện gì ở đây công khai giải quyết! Đừng tưởng ngươi quan to rồi kéo người vào trong tối áp dụng tư hình! Ta kiện đó!!”
“Anh bạn nhỏ. Ngươi học đâu ra cái thói nói nhảm thế này? Thật là, ngươi phải đi cùng bọn ta một chuyến, vốn dĩ người đã thông qua kỳ huấn luyện từ trước rồi, lý nào bọn ta lại làm khó làm dễ người chi nữa? Huống hồ chuyện này không hề liên can gì những việc ngươi tác quái ở trong khối kiến trúc đó nha.”
Suy cho cùng Kokomi vẫn là hòa hoãn một ít, làm Tjader thoải mái không thôi, nhưng ai nói hắn simp, hắn sẽ sống chết với người đó.
Mặt khác, ngoài miệng Tjader có thể cứng đối cứng, nhưng thực ra bản thân hắn cũng biết bản thân nhỏ bé chừng nào, vì kế hoạch lớn mạnh để báo thù trong tương lai không thể để cảm xúc hiện tại lấn áp lý trí được, sau này buông thả nó cũng không muộn.
“Ờ, được, ta đi. Các người giả cũng giống lắm. Để ta xem, tiếp theo tác giả sẽ ăn cắp tình tiết ở đâu để lấp vào đây.”
Tjader gật đầu, nói với hai người bọn họ. Coiling một đầu hoài nghi Tjader có vấn đề thần kinh, Kokomi thì cười hề hề đối diện Tjader vẫy tay, “Xuống mau lên, thời gian cấp bách!”
Coiling không nghĩ nhiều nữa lập tức nhảy trở lại, hồi đầu Tjader còn chút do dự nhưng không lâu sau hắn cũng dùng wm mà leo xuống.
Thấy bóng lưng của cả ba đã khuất xa dần, đám nhân vật phụ cũng nhao nhao như ong vỡ tổ, loay hoay tìm lối trở xuống, định tranh thủ khoảng thời gian nửa ngày quý giá để nghỉ ngơi, bổ sung năng lượng.
...
Ở một nơi nào đó trên Camryk's.
Coiling tự khui cho mình một lon bia, tu ừng ực từng ngụm, sau đó còn hà hà một hơi.
“Trời nắng uống bia lạnh luôn là chân lý!”
Tjader cũng tự khui cho mình một lon, chiêm nghiệm nói.
Ở một bên Kokomi chú ý hết cả thảy, thầm nhủ, Tổng bộ thiếu nhân lực đến phát điên rồi, một eSP – er đi con đường dị biệt luôn ở trong tầm ngắm của bọn họ dù có là tân binh hay không.
Coiling như đoán được tâm tư của Kokomi, nói thẳng mặt, không kiêng dè Tjader: “Ngươi nên biết, không chỉ ở Camryk's mà bất kì quốc gia nào khác luôn ưu tiên cho con đường tiến hóa dị biệt! Chìa khóa cốt lõi của chiến dịch này cũng là vì đó! Bobapop đã nói đúng, Alaska ở bên kia chiến tuyến vốn đã cho người luôn rình sẵn yếu điểm của Camryk's để một khi nhận được báo hiệu ở DD21 thì hai bút cùng vẽ, không lo mất bò hay mất chuồng gì nữa!”
“Điểm này ta cũng biết chứ! Nhưng người nhìn tên này mà xem, mặc dù là con đường tiến hóa dị biệt đấy nhưng chưa trải qua thực chiến ở quy mô lớn bao giờ, đi ra ngoài chính là chịu chết!”
“Ta nghe báo cáo định kỳ truyền về nói, Qingdao bên kia cũng cho một eSP – er tiến hóa dị biệt Cấp Thấp đi, bọn hắn là tiểu quốc còn không sợ, chính ngươi lại sợ? Lo bò trắng răng?”
“Nhưng đó là tên tội phạm giết hàng loạt, giết chóc vốn là bản ngã của hắn, loại bỏ địch nhân là nhiệm vụ của hắn. Tên này thì..ta cá hắn còn chưa thấy thi thể bao giờ đâu!”
Hai người lâm vào tranh luận nảy lửa quyết liệt, Tjader ở giữa cũng cực khổ lắm, hắn chỉ muốn giơ tay nói một điều là hắn đã giết người rồi nha, không chỉ là một đâu. Không lẽ các vị đại ca không quan sát thí sinh dự thi sao? Không thấy khoảnh khắc ngầu lòi đó của ta sao?
Tiếc quá, điều mà Tjader tự hào chả là cái đinh gì đối với Coiling, một sát thủ giết người như ngóe, Kokomi cũng tương tự là như vậy, dù không giết nhiều người như Coiling nhưng cũng không ít. Mặt khác bọn họ điều thống nhất với nhau rằng, Tjader thắng là nhờ cái đầu, đánh nhau ở bên ngoài chưa chắc sẽ luôn thuận lợi như vậy, hơn nữa chắc gì địch nhân cho hắn cơ hội để chuẩn bị trước bẫy rập và đi đúng lộ tuyến hắn định sẵn.
Tóm lại là trong mắt họ, Tjader hãy còn quá non.
Kokomi không muốn để nhân tài trẻ tuổi này đoản mệnh, Tjader còn không gian phát triển rất lớn, hơn hết dù sao thì con đường dị biệt cũng rất ít lại hiếm như Tjader thì mới thấy lần đầu; đây là yêu tài.
Coiling thì khác, dù muốn dù không gì, mệnh lệnh là mệnh lệnh, không có chỗ cho tính cách hay do dự lúc quan trọng của hắn phát huy.
Nhưng cả hai cũng đều có một lối tư duy chung: không thể để Tjader đoản mệnh!
Vậy là sau một hồi bàn bạc, bọn họ quyết định tranh thủ nửa ngày này tập huấn đặc biệt cho Tjader. Không cần gì cao siêu, đủ dùng để bảo mệnh là được! Tính mạng là ưu tiên hàng đầu, nhiệm vụ có thất bại cũng không bị xử tử được.
Tjader thầm hoài nghi lấy, “Chẳng lẽ dạo này mưa nhiều, nước mưa chui vào lỗ tai làm úng não bọn hắn rồi sao? Lại còn dạy kĩ năng tác chiến cho ta? Khác gì là buff đâu?”
Chợt, hai mắt hắn phát sáng: “Làm sao ta lại quên béng đi mất chứ? Mọi thứ ngay từ đầu đều là giả cơ mà? Huống hồ bọn hắn buff cho ta chính là để ta trầm luân trong khoái cảm sức mạnh này, viễn siêu không thoát ra khỏi đây! Đúng, chính là như vậy! Chỉ vậy mới có thể giải thích cho tất cả! Còn nhiệm vụ gì đó, ta dí buồi quan tâm! Cốt truyện chính là trải sẵn như thế, hết thảy chỉ cần một cái cớ là đủ!”
Đương lúc Tjader còn mải mê mơ mộng, thẩm du tinh thần, Coiling liền đưa hắn trở lại mặt đất: “Được rồi, trước đó ngươi cũng trải qua bài thi chạy rồi, về mặt lý thuyết giá trị thể lực của ngươi xem như đủ dùng. Kế tiếp, ngươi cũng đã đánh nhau với Boss, cũng biết làm sao để giao chiến trực diện rồi. Giờ, ta sẽ dạy người cách vô hiệu hóa tạm thời wm của đối phương; trong một số tình huống mấu chốt, đây có thể sẽ là cọng cỏ cứu mạng ngươi, ta tin phối cùng wm của ngươi chính là hổ mọc thêm cánh! Còn đội trưởng Kokomi sẽ dạy người cách để tối đa hóa khả năng của wm, đương nhiên cũng là có giới hạn thời gian và mức độ phụ thuộc vào khả năng tương thích và khống chế wm nguyên bản của ngươi.”
Kokomi từ đâu lấy ra một tấm Alat cơ thể người toàn diện, trải ra mặt bàn, đạo: “Nhưng để học được hai kĩ năng căn bản kia ngươi cần phải biết một vài thường thức cơ bản về wm. Tân binh bên ngoài, vốn không được dạy những thứ này, trừ những trường hợp đặc biệt như ngươi đấy, anh bạn nhỏ!”
Coiling gật gù, “Wm nguyên thủy, là từ Xích Quả mà ra. Xích Quả kiến tạo, phục sinh một số loài động thực vật, chúng nó mang trên mình sức mạnh của Xích Quả, đó là wm tổ hợp. Từ đây, người ta nghiên cứu ra được mấy loại, tùy thuộc vào màu sắc phản chiếu ánh xạ mà chia làm Đỏ Tía, Xám Tro, duy Đặc Quánh là dị loại, đến nay có rất ít thông tin về nó, kích hoạt nhiệm vụ ở khu vực DD 21 cũng là vì đã phát hiện ra tần số dao động của nó. Ngươi là hệ Xám nhưng vì để đối phó địch nhân, nên cần phải biết một vài thông tin của hệ Đỏ. Tiếp theo đây, Kokomi sẽ dạy ngươi cách khống chế wm toàn diện!”
“Khống chế toàn diện??”
Tjader nghi hoặc, không hiểu.
“Lấy ví dụ là chính ngươi đi, có phải khi người khai triển wm từ trong người ra thì có cảm giác như có thứ gì đó đang xé toạt cơ thể ngươi ra?”
“Đúng, rất đau đớn! Nhưng không thể không dùng!”
Tjader đáp.
Kokomi lại hỏi, “Vậy lúc người khống chế, điều khiển nó thì như thế nào? Có phải nó rất cứng đầu? Không chịu nghe lời ngươi?”
“Có lúc có, có lúc không, hình như ta có cảm giác nó khá là năng động, hiếu kì?!”
Tjader không chắc chắn nói.
“Nói như nào để ngươi dễ hiểu nhỉ. Kiểu như là nó thích ngươi nhưng ngươi không thích nó ấy! Nó có thể hòa nhập, trà trộn với ngươi để ngươi mặc nhiên chơi với nó, nhưng chính vì ngươi có điểm không đúng, không thỏa ý nó nên nó kháng cự, ngạnh sinh, hoặc ương bướng!”
“Ngươi nói mà ta không hiểu gì. Lại nói nhảm câu chương!”
Coiling đổi thuyết pháp, đạo: “Ngươi chỉ có thể thoải mái dùng nó khi và chỉ khi nó được thỏa mãn! Tùy vào mã gen bước đầu mà hành vi cũng như mức độ nhu cầu là khác nhau ở mỗi loài cũng như mỗi eSP – er. Ví dụ mã gen bước đầu của ngươi là loài chuột nhảy. Rất có thể, di chuyển bằng cách nhảy nhót là phương pháp thỏa mãn wm của ngươi. Hiện tại ngươi cứ thử xem, chúng ta sẽ thử từng cách đến khi tìm ra thứ mà wm ngươi khao khát!”
“Vậy làm sao ta biết lúc đó đã thành công hay không?”
Tjader lại hỏi.
Kokomi kiên nhẫn giải thích: “Dựa vào mối liên kết đặc thù giữa ngươi và wm của mình, hưng phấn bất thường hoặc rạo rực, nôn nao không yên!”
“Là cảm xúc cộng hưởng!”
Coiling dứt khoát chấm dứt chủ đề này, “Đừng câu chương nữa, thời gian không nhiều, trước sáng mai ngươi ít nhất phải thông thạo hai kĩ năng căn bản này, giờ thì nhảy tưng tưng đi!”
Tjader mếu máo, rõ không bằng lòng nhưng hắn cũng nghe lời đứng dậy nhảy tới nhảy lui.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]