Hạ An tuy biết không nên nhiều chuyện nên chỉ nói.
- Cậu về trước đi, có chuyện gì mai Hà Nhi tỉnh táo rồi nói.
Bảo Phúc nghe cô nói thế cũng đành vậy, anh đâu thể làm gì hơn. Hơn nữa mục đích đến đây là để xác nhận cô ấy có an toàn chưa, nhưng nếu được gặp thì vẫn tốt hơn, chỉ là hiện tại không thể. Hà Nhi đã nói là không muốn gặp lại. Thế là Bảo Phúc đành ngậm ngùi rời đi.
Hạ An đóng cửa rồi vào xem Hà Nhi thế nào. Nhưng chưa đi vào xem thì bất ngờ thay, Hà Nhi đã đang ngồi trên sofa. Hạ An khá bất ngờ, không phải cô ấy vừa nãy say đến nỗi ngủ gục tại chỗ quán, cô phải cố gắng lắm mới đưa về được. Còn người ngồi tỉnh bơ này là ai đây, không lẽ cô nhìn nhầm.
Thấy Hạ An vào Hà Nhi cất giọng nói.
- Về rồi sao?
Hạ An hiểu Hà Nhi đang nói đến điều gì liền đáp.
- Ừ.
Hạ An nói xong thì tiến đến chỗ Hà Nhi, cô hỏi.
- Rốt cuộc hai người vì sao chia tay thế?
Hà Nhi không trả lời ngay mà ngẫm nghĩ một lúc mới đáp.
- Có lẽ là yêu lâu rồi nên thấy chán.
Cô biết đây không phải lý do, có thể thấy Hà Nhi còn yêu Bảo Phúc thế nào, sao lại chán được chứ. Có lẽ chuyện này có liên quan đến cô gái Thanh Hoa, nhưng chủ yếu vẫn là vấn đề của hai người. Hà Nhi đã không muốn nói, thì cô cũng sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-an-cua-anh/3057930/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.