Hà Nhi cũng không bình tĩnh mà cô cũng lớn tiếng nói lại.
- Bạn bè hay là người yêu không chính thức. Anh đừng suốt ngày nói tôi trẻ con không hiểu chuyện, thích ghen bóng ghen gió.
- Anh có biết mỗi lần anh và tôi đi hẹn hò thì cô ta luôn theo đuôi, nhưng quá đáng hơn là anh và cô ta lại thân mật cứ như người yêu, còn tôi lại trở thành người thừa, anh có từng hiểu cho cảm giác của tôi chưa.
- Rồi mỗi lần kêu anh đi đón tôi thì anh đều đến muộn, bắt tôi đợi rất lâu, anh nói là anh bận, nhưng thực ra là vì anh đi đón cô ta về trước rồi mới đón tôi nên mới muộn. Vậy anh nói xem rốt cuộc bạn gái anh là tôi hay là cô ta.
Hà Nhi nói một chuỗi khiến cho Bảo Phúc ngớ cả người, anh không thể phản bác lại vì những điều cô nói đều đúng.
Lúc này Hà Nhi đã không kiềm được mà khóc nức nở, Bảo Phúc thấy vậy thì đau lòng, tiến tới định ôm lấy nhưng Hà Nhi lại đẩy anh ra.
Bảo Phúc ngập ngừng giải thích nhưng lại không biết nói từ đâu.
- Anh....anh...
Hà Nhi cũng chẳng thiết tha nghe mấy lời giải thích lấy lệ nhằm dỗ dành kia nữa, cô nhắm mắt lại, ngăn không cho nước mắt chảy thêm, sau đó lạnh giọng nói.
- Tôi mệt lắm rồi. Tôi không muốn một tình yêu như vậy nữa. Nếu anh không còn yêu tôi thì cứ nói thẳng, tôi sẽ chấp nhận chia tay. Đừng có coi tôi như con ngốc mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-an-cua-anh/3057931/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.