Nhập phủ ba ngày, Trần Tuyệt vẫn chưa gặp được Đồng Vũ Thu.
Đến tận ngày thứ tư, sau vài ngày bận việc Đồng Vũ Thu mới nhớ tới Trần Tuyệt, bảo quản gia đến gọi Trần Tuyệt chuyển vào Thần Thu các ở cùng hắn.
Theo quy củ của Đồng Vũ Thu, người mới vào phủ sẽ ở cùng hắn vài ngày, thời gian dài ngắn ra sao, còn tùy vào độ sủng ái.
Trần Tuyệt lại một lần theo bước quản gia, xuyên qua hành lang cùng Quỳnh Hoa viên, tiến vào Thần Thu các.
“Thần Thu các” Ngẩng đầu nhìn biển tên xưa cũ có những vết uốn lượn như bọt biển, Trần Tuyệt thì thào thất thần.
“Tam công tử, đang nhìn gì vậy? Thiếu gia chờ trong thư phòng đã lâu.” Nghị gia thúc giục
“Được rồi, ta tới ngay.” Bước nhanh hơn để đuổi kịp Nghị gia, cuối cùng cũng đứng trước cửa thư phòng Đồng Vũ Thu.
“Thiếu gia, tam công tử đến.” Nghị gia hướng vào trong phòng nói to.
“Đã biết, để y vào.”
Nghị gia nghe được câu trả lời của Đồng Vũ Thu, gật đầu với Trần Tuyệt, nhẹ nhàng đẩy vai y.
Đặt chân vào thư phòng, quẩn quanh nơi khứu giác là một mùi hương nhàn nhạt thản nhiên.
Đồng Vũ Thu đang vùi đầu viết lách, từng nét chữ mạnh mẽ in trên giấy Tuyên Thành tựa như những đám mây, đến khi hắn ngẩng đầu, mới phát giác Trần Tuyệt đã ngây người đứng một bên chăm chú nhìn hắn.
“Trần các.”
Đọc chữ trên giấy, Trần Tuyệt mê hoặc nhìn về phía Đồng Vũ Thu.
“Chỗ của ngươi nên có biển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tran-tuyet/1996673/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.