Trần Tuyệt không cố ý.
Nhưng một tiếng “Ngươi đang làm cái gì?” của Đồng Vũ Thu dọa đến y
Vội vàng cuộn lại bức hoạ, lại cố tình đánh nghiêng một bên giá nến.
Ngọn lửa bốc cao, Trần Tuyệt cuống quít buông tay ném bức hoạ cuộn tròn vào đó.
“Ngươi xem ngươi kìa, sao lại không cẩn thận như vậy, để ta xem xem có đau không nào?”
Đồng Vũ Thu kéo tay Trần Tuyệt, vội vàng cầm cốc trà trên bàn hất vào bức họa.
Từng vệt nước in trên bức họa, trên bức họa in đầy vệt nước trà vàng ố ngập chìm trong lửa là hình vẽ một nam tử với nụ cười thật tươi.
Bức họa tàn, người trên bức họa cũng vì thế mà không thể nào tìm thấy nữa, giống như mờ mịt mất tích trong biển người.
Trong một khắc, ánh mắt Đồng Vũ Thu từ ôn nhu hóa thành thô bạo, ngực phập phồng gấp gáp, tức giận trừng hai mắt.
Thật cẩn thận nâng lên bức hoạ cuộn tròn, từ kẽ răng rít lên thứ âm thanh khản đặc “Ai cho phép ngươi chạm vào?”
Trần Tuyệt hiển nhiên không thể theo kịp sự biến hóa này, kinh ngạc nhìn Đồng Vũ Thu đang ngồi xổm dưới đất nhìn mình rống giận, một trận mờ mịt.
“Ai cho phép ngươi chạm vào y? Ai cho phép ngươi chạm vào y!”
“Ta chỉ là… chỉ là muốn tìm sách đọc…” Trần Tuyệt lúc này mới tỉnh táo lại.
“Đọc sách? Một nam xướng cũng biết đọc sách sao?” Đồng Vũ Thu hừ lạnh một tiếng, lại nói “Cút, đừng để ta nhìn thấy ngươi nữa”
“Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tran-tuyet/1996669/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.