🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Từ Lâm An đến Tô Châu, đi đường bộ, mất đến ba ngày hai đêm.



Tất lão gia sai người chuẩn bị một cỗ xe ngựa rộng rãi trước cổng Đồng gia.



Quỳnh Ngọc đã khóc đỏ mắt, nghẹn ngào không thể lên tiếng.



Cách Dao kéo tay Trần Tuyệt, mạnh đến phát đau.



Cách Dao nói “A Trần, ngươi phải đi thật sao?”



Trần Tuyệt gật đầu, cười cười rút tay ra khỏi bàn tay Cách Dao, xoay người bước vào xe ngựa.



Mã phu thét to, xe lướt theo tiếng vó ngựa càng lúc càng xa, đến tận lúc bụi đất cuồn cuộn mịt mù, che giấu bóng đen biến mất ở phương xa.



Trần Tuyệt ngồi ở trên xe, cuối cùng nhịn không được kéo rèm cửa sổ quay đầu tìm kiếm.



Không nhìn thấy Đồng phủ nữa, hắn cách xa y cả một biển người mờ mịt, trong lòng ẩn ẩn đau.



Từ đầu đến cuối, Đồng Vũ Thu cũng chưa từng xuất hiện.



Cho dù chỉ là một bóng dáng phía xa.



Thanh âm Tất lão gia truyền đến “Trần nhi, luyến tiếc sao?”



Trần Tuyệt quay đầu, lấy hai ngón tay day day huyệt thái dương, nói “Chỉ là muốn nhìn lại một chút”



“Theo ta trở về Tô Châu, bảo đảm ngươi sẽ quên Lâm An, Lâm An dù phồn hoa nhưng cũng chẳng thể sánh với Tô Châu ”



Tất lão gia hưng phấn ôm Trần Tuyệt, vui tươi hớn hở nói về các danh lam thắng cảnh Tô Châu.



Trần Tuyệt mỉm cười gật đầu phụ họa, đem tâm chôn chặt dưới hoàng thổ Lâm An.



Một tầng lại một tầng, lớp lớp vùi sâu.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tran-tuyet/1996645/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Âm Trần Tuyệt
Chương 8
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.