Đêm đầu, Cách Dao cùng Trần Tuyệt ngủ chung giường.
Trần Tuyệt lăn qua lộn lại không ngủ được, nghĩ lại mấy năm nay toàn thị thị phi phi, cảm thấy quả là một hồi đại mộng, mà hiện tại, giống như thanh tỉnh, chỉ muốn thời gian trôi qua thật nhanh.
Cách Dao lay tỉnh Trần Tuyệt, nói “Sao vậy, không ngủ được à?”
“Ừ.” Trần Tuyệt rúc vào lòng Cách Dao
“Lo lắng cho Hiên Viên Uyển Nhi?”
“Không có. Nếu Hiên Viên Liệt ở bên y, ta không có gì phải lo lắng hết”
“Vậy là ai quanh quẩn trong đầu ngươi, hại ngươi trằn trọc cả đêm? Đừng nói với ta ngươi đang nhớ thiếu gia đấy.”
“Cách Dao, tốt xấu gì ngươi cũng ở bên hắn nhiều năm như vậy, thực sự quên hắn được ngay sao?”
Cách Dao thở dài “Luyến tiếc thì như thế nào? Có thể lưu lại sao? Chung quy không thể tốn cả đời ”
“Ngươi có từng thích thiếu gia hay không?”
Cách Dao suy nghĩ, hồi đáp “Có lẽ có đi. Năm đó khi hắn chuộc ta, cũng có chút cảm động. Khi tới Đồng phủ, biết trong lòng hắn có người khác, nên chẳng còn trông mong gì nữa, dù sao ân lớn hơn tình, đối với ta mà nói, hắn chẳng qua là thiếu gia, là ân nhân, là bằng hữu”
“Vậy sao ngươi lại thích ta?” Trần Tuyệt cười
“Đại khái là cứ nhìn ngươi liền cảm thấy đau lòng đi” Cách Dao ôm chầm Trần Tuyệt “Cảm thấy, ngươi không nên là cái dạng này ”
“Vậy ngươi nói xem, ta nên có dáng vẻ gì mới tốt?”
“Không tốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tran-tuyet/1996585/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.