Hào khi tiếng súng vang lên, mắt nhắm lại, tâm trạng chìm sâu tận đáy vực nên không biết thay đổi xung quanh, đến khi có tiếng đạp cửa, có nhiều người hô lên:
- Đứng im.
Lúc này, Hào mới sực tỉnh, mở mắt ngay lập tức, thì ra trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc, cảnh sát đã xông vào, tiếng súng vừa rồi là cảnh sát bắn vào một tên đàn em đứng đằng sau Quỳnh, chiếc súng trên tay Quỳnh từ lúc cảnh sát xông vào như mất sức không cầm nổi rơi xuống, Quỳnh thở phào nhẹ nhõm, cả đầu và tay cô đã chảy đầy mồ hôi ướt đẫm. Hào thấy Quỳnh an toàn, tất cả đều bị bắt thì mới thả lỏng, không biết lấy đâu ra sức lực chạy đến bên cạnh Quỳnh:
- Em có sao không?
Quỳnh không còn hơi sức trả lời Hào nữa, chỉ có thể lắc đầu mỉm cười nhẹ nhàng, tỏ vẻ không sao, dù vết thương trên chân rất đau nhưng Quỳnh vẫn cố nhịn đau. Hào biết nơi đây không phải là nơi để thăm hỏi nên cùng hai cảnh sát từ từ đỡ Quỳnh ra bên ngoài. Hào vừa đỡ Quỳnh vừa luôn miệng hởi thăm, Quỳnh rất kiên nhẫn trả lời từ lần này tới lần khác. Họ cứ nghĩ mọi chuyện đã xong, không để ý ở bụi rậm có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm họ một cách căm thù, từ từ giơ cây súng, nhắm về phía Hào. Đến lần thứ ba, Quỳnh vẫn kiên nhẫn trả lời lần nữa:
- Em... - Đang nói thì Quỳnh thấy được Chủ tịch Phạm đang vô cùng giận dữ, chĩa súng về phía Hào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tham-yeu-anh/2792177/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.