Trên giường bệnh VIP, Quỳnh vẫn còn hôn mê sau một cuộc phẫu thuật dài, đang nặng nề chìm sâu vào giấc ngủ, nhưng mày vẫn nhíu chặt, mặt tái nhợt không còn chút máu. Mọi người đều thương tiếc nhìn cô ấy vừa nghe bác sĩ dặn dò:
- Cuộc phẫu thuật đã thành công nhưng bệnh nhân có dấu hiệu thiếu máu, cần phãi tĩnh dưỡng và tẩm bổ nhiều hơn.
Nghe vậy, mọi người thở phào nhẹ nhõm, nãy giờ tâm trạng ai cũng căng thẳng rốt cuộc lúc này đã yên tâm rồi. Hào đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của Quỳnh với thái độ rất trân trọng, thêm một sự áy náy tột cùng. Cảm nhận được tâm trạng của Hào nên không ai có bình luận gì về hành động của cậu. Bà Lan lên tiếng:
- Quỳnh chắc ngày mai mới tỉnh, hay là mọi người về nhà nghỉ ngơi trước đi, ngày mai lại tói thăm con bé sau.
Mọi người gật đầu đồng ý, chỉ riêng Hào phản đối:
- Cô, tối nay con muốn ở đây với Quỳnh, cô cứ về nhà nghỉ ngơi, ngày mai lại vào - Giọng điệu kiên quyết không cho phép từ chối.
Bà Lan định không đồng ý thì Hạnh đã góp lời khuyên:
- Cô, hay là cô về nghỉ ngơi dưỡng sức trước mai mới vào chăm sóc Quỳnh, hôm nay cô mệt mỏi nhiều rồi - Vừa nói vừa nháy mắt với bà Lan, rồi nài nỉ kéo bà đi về.
Mọi người cũng theo lưu luyến đi về, chỉ còn lại mình Hào trong phòng bệnh. Hào nắm tay, tay vuốt ve khuôn mặt Quỳnh, nhìn cô với ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tham-yeu-anh/2792178/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.