Giác bi cao tăng,là trụ trị của chùa Đàm Hoa gần đây,lần này đến đây,cũng là nhận sụ nhờ vả của cảnh sát
Lưu diệu không phải là người mà vũ lực tầm thường có thể đối phó,trước nay không tin quỷ thần như cảnh sát,chỉ đành mời người trong đạo môn pháp môn đến giúp đỡ,đạo môn thì mời tôi,còn pháp môn thì mời giác bi
Vốn dĩ,ý của cảnh sát là ngộ ngỡ tôi khong thể đối phó lưu diệu,thi giao cho giác bi cao tăng ra tay giải quyết,nhưng bây giờ tất cả đã ổn định,thi thể của lưu diệu được đựng vao trong túi vô khuẩn khuân lên xe cứu thương,rất nhiều cảnh sát cũng di vào phòng giải phẫu,xử lí vấn đề còn sót lại
Giác bi cao tăng nhìn tôi,nhìn da thịt thối rữa vì thi độc của tôi,trong mắt lộ vẻ kì lạ
Cảnh sát xung quanh bắt đầu lo lắng xử lí chuyện còn lại,bây giơ chỉ còn lại tôi và giác bi cao tăng
“ giác bi cao tăng,ngài thấy,nếu như lưu diệu này tôi không giết,phật phát có đủ năng lực giúp hắn quay đầu?”
Tôi nhịn đau đớn nói
Hôm qua ở chùa Đàm hoa,tôi từng nói với giác bi cao tăng động cơ giết lưu diệu của mình,nhưng giác cao tăng lại dùng phật pháp làm lí do,đuổi khách khéo,nhưng lại đúng lúc này,,lưu miêu chết trong tay lưu diệu,chính vì thế,tôi nhớ rất rõ những lời mà ông ta nói
“ a di đà phật,loại này phật pháp không thể độ ”
“ phật không thể vì một tên,mà độ chúng sinh bừa bãi,phật nếu nư tiếp tục từ bi với hắn,ngây thơ mong chờ hắn quay đầu,khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986182/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.