A!…
Lúc này, tôi đau khổ hét lên, thi độc ghê gớm đó, lúc này đang ăn mòn cơ thể tôi, phật lực trong người tôi phóng ra, nhưng trong nháy mắt liền sụp đổ
“Haha, hahaha! Đỗ minh, ngươi đây là uống thuốc độc giải khát sao! Ta chết, ngươi cũng đừng mong được sống yên bình!! “
Lưu diệu vịn bàn bò lên khỏi mặt đất, hắn ta nhìn bộ dáng thống khổ của tôi, trên khuôn mặt gớm ghiếc lộ ra một nụ cười giễu cợt, khiến tôi vạn phần tức giận
Tôi giơ tay đinh thi thủy ra, trừng mắt nhìn lưu diệu:”Cho dù ta có chết đi chăng nữa, cũng phải để ngươi chết trước mặt ta! “
Nói xong, tôi liền bắt đầu vận dụng thủy hành thuật, rất nhiều máu tươi dưới sự khống chế của tâm lực, liên tục tuôn ra từ miệng vết thương trên ngực lưu diệu, bắn tung toé ra xung quanh
Haha! hahaha…
Lưu diệu lại không hề vì mất máu mà hét lên đau đớn, hai tay của hắn ta sống chết ôm lấy lan can phía sau, cười lên điên cuồng
Nhưng nụ cười điên cuồng này cũng không kéo dài được lâu, đột nhiên dừng hẳn lại
Tiếng cười của lưu diệu dừng lại, đầu gục xuống, toàn thân như mất đi sức chống đỡ, ngã xuống mặt đất
Nhìn thấy cảnh tượng này, tôi dừng hành động trong tay lại, trong lòng tôi sinh ra cảnh giác, từng bước từng bước đi đến chỗ lưu diệu
Lúc này, thân thể của lưu diệu sớm đã không còn động tĩnh gì, tôi cuối người xuống kiểm tra hơi thở ở mũi của hắn ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986180/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.