Edit: Thỏ
Không biết qua bao lâu, lần nữa định thần lại đã thấy Trần Lập Châu đứng đưa lưng về phía tôi. Từ đằng sau tôi có thể thấy bả vai y thấm đẫm máu tươi, ướt đỏ thân xường xám trắng ngà.
Một đôi tay từ sau lưng y xuyên thủng!
Đó là tay của Trần phu nhân.
Tôi hoảng sợ trợn trừng hai mắt, “Trần Lập Châu?”
Trần Lập Châu quay đầu nhìn tôi, sắc mặt trắng hơn cả giấy, chau mày: “Mau chạy.”
“Sao?”
“Bà ta chết rồi, chạy mau!”
Trần phu nhân đã chết rồi?
Tôi hoảng hốt từ đất đứng lên, lúc này mới phát hiện ra Trần Lập Châu cầm chặt lấy cánh tay của Trần phu nhân, không cho bà ta thoát khỏi khống chế của mình. Trần phu nhân lộ ra răng nanh nhọn hoắt, vừa nhìn tôi cười lạnh vừa lẩm bẩm: “Chết, chết…”
Tôi sợ đến lui về sau một bước.
“Chạy!” Nét mặt Trần Lập Châu hiện lên tia khổ sở.
Tôi định chạy theo bản năng nhưng ngừng bước, “Anh thì sao?”
“Ta sẽ đi tìm em, chạy mau.”
Đôi tay sắc bén kia chật vật khoắn một vòng trong cơ thể của Trần Lập Châu, rất nhiều máu thấm đẫm áo quần, tí tách rơi xuống.
Vành mắt tôi nóng lên, bóng dáng y trước mắt cũng trở nên mơ hồ. Đưa tay lau nước mắt, tôi hét to: “Con mẹ nó anh nhất định phải tìm em!” Nói xong xoay người chạy.
Tôi dùng toàn bộ hơi sức từ thời còn bú sữa để liều mạng trốn đi, tuy rằng không biết nên đi nơi nào. Tôi chỉ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-phu/2284958/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.