Edit: Thỏ
“Đại ca.” Trần Lập Viện nhìn tôi một cái, hơi do dự. Ngừng một chút nàng mới mở lời. “Nhị ca làm sao vậy? Vừa rồi em thấy ảnh thở hào hển chạy đi.”
Trần Lập Châu miễn cưỡng nở nụ cười, dịu dàng nhìn cô em nhỏ. “Không sao đâu, em đừng lo.”
Trần Lập Viện cong môi, gương mặt trắng nõn dường như ửng hồng, một đôi con ngươi sáng lấp lánh như sao chứa đầy bóng dáng của Trần Lập Châu. Nàng cười rộ không hề lộ răng, dùng khăn tay khẽ che đôi môi phấn hồng. Toàn thân nàng tỏa ra hương hoa nhàn nhạt, động tác cũng vô cùng tao nhã.
“Đại ca, hôm nay anh rất bận chăng?”
“Anh có chút việc cần làm.”
Trần Lập Viện nghe xong nét mặt thoáng qua vẻ bi thương.
“Muốn anh đưa em ra ngoài hửm?” Thanh âm mang theo ý cười, nhẹ nhàng hỏi.
Trần Lập Viện có chút ngượng ngùng liếc mắt với y.
“Sai Tiểu Hà đưa em đi đi.”
“Vậy em ở nhà.” Trần Lập Viện bĩu môi nói.
Y thở dài một bận: “Thủng thẳng vài hôm anh đưa em dạo phố, được không?”
Trần Lập Viện nghe xong sắc mặt liền tươi tắn: “Không được gạt em.”
“Ừ.” Trần Lập Châu gật đầu.
“Hôm nay em làm bánh ngọt đường, đại ca muốn ăn không?”
“Ừ, em cứ sai người mang vào phòng anh.”
“Không, em phải mang cho anh chứ.” Gương mặt nàng không thể kìm nén sự vui sướng, sau đó chậm rãi chạy đi.
Tôi nhìn bóng lưng của nàng, thực sự khó có thể tưởng tượng nàng và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-phu/2284950/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.