Mình không muốn xa con, mình cũng không muốn phá. Mình muốn nuôi con, mình không cần cậu chu cấp gì cả, mình chỉ cần cậu hàng tuần đến với mẹ con mình một buổi là được, chuyện này mình sẽ giữ kín, nhất định sẽ không để lộ cho ai biết. Mình xin cậu đó đừng bắt mình xa con hay bỏ con.
_ Cô muốn giữ hay bỏ tùy cô. Nhưng tôi nói trước cho cô biết nếu cô muốn nuôi đứa bé 1 xu tôi cũng không cho, còn việc hàng tuần tôi đến nhà cô lại càng không bao giờ. Nhìn thấy cô, tôi chỉ thấy kinh tởm, không hiểu ngày xưa tôi bị mù hay sao mà lại đi quen biết hạng người như cô. Những gì cần nói tôi đã nói rồi cô cứ nghĩ kĩ đi ngày kia cho tôi câu trả lời. Vũ nói hết câu thì lạnh lùng xoay người bỏ về.
Nhìn bóng dáng anh khuất dần sau cánh cửa quán, Vy tức giân đập mạnh tay xuống bàn, cũng may tầm giờ quán khá là vắng nên cũng không ai chú ý đến cô, nước trong tách cafe sóng sánh đổ ra bàn. Cô ta vẫn mặc kệ bực tức rút điện thoại ra, ấn thật mạnh vào màn hình như để trút giận, tiếng tút... Tút kéo dài càng khiến cô ta điên tiết hơn. Phải cố gắng lắm, cô mới không phát tiết ném bay cái điện thoại trong tay đi.
_ Alo, sao rồi.
_ Anh ta bảo tôi đẻ ra xong đưa con cho anh ta nuôi, hoặc là phá bỏ. Bây giờ cậu tính sao.
Đầu dây bên kia im lặng một lúc rồi mới lên tiếng.
_ Chị gọi điện hẹn gặp mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-em-chong/615458/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.