Trên đường cao tốc, xe lao vút qua, mặc kệ nguy hiểm khi đang xuống dốc,cô vẫn tiếp tục đạp chân ga lao về phía trước. Dường như tốc độ hiện tại vẫn chưa thỏa mãn được tâm trạng khó chịu trong người, cố điên cuồng tăng tốc, có mấy lần đều suýt chút nữa va vào xe khác hoặc gốc cây ven đường. Xe cứ vun vút lao về phía trước bỏ lại đằng sau bao tiếng chửi bởi của những người lái xe khác bay theo gió trời.
Xe đỗ trước nhà, cô vội vàng bước xuống chạy ùa vào nhà. Vừa trông thấy bóng mẹ, cô liền lao nhanh vào lòng mẹ, ôm chặt lấy mẹ mà òa khóc nức nở.
Dù không biết đã có chuyện gì xảy ra với con gái nhưng bà Tám tin nhất định đã xảy ra chuyện gì đó lớn lắm, lớn đến nỗi một đứa bé vốn hiểu chuyện từ nhỏ như cô lại có thể bỏ về nhà mẹ đẻ trong đêm, ắt hẳn là con bé phải chịu tổn thương không hề nhỏ.
Bà ôm cô vào lòng, vỗ vỗ vai cô.
_ Được rồi, không sao rồi. Có chuyện gì từ từ nói. Bố mẹ vẫn luôn ở bên con mà.
_ Hức.....Hức.....Hu...HU.. Mẹ ơi.............
_ Nín đi con, mẹ thương. Bàn tay vuốt vuốt mấy sợi tóc lòa xòa trước mắt con gái.
Ông Bình từ trong phòng ngủ cũng lò dò đi ra. Ông sửng sốt nhìn đứa con gái yêu dấu đang ôm mẹ khóc đến quên trời quên đất, nước mắt tuôn ra như suối. Lần đầu nhìn thấy dáng vẻ tiều tụy, đau khổ đó của con gái, trong lòng ông vừa cảm thấy xót xa lại vừa xen lẫn cảm giác tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-em-chong/615459/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.