Nhìn em cạnh bên anh ngủ ngoan
Lòng anh quá đổi nhẹ nhàng
Thoáng chốc anh quên đi bao phiền ưu
Nhắm mắt lại và lòng sao em có thể hiểu
Từ lúc em bên cạnh anh thấy cuộc sống ổn hơn nhiều.
Tiếng nhạc chuông điện thoại vang lên, không khí trong phòng họp bỗng chốc trở nên căng thẳng hẳn. Ai mà không biết trưởng phòng nhân sự của họ là một người cực kì nghiêm túc trong công việc, trong khi họp đều không muốn bị làm phiền và gián đoạn. Mỗi lần bị làm phiền là y như rằng tất cả nhân viên từ người liên can đến không liên can đều bị mắng té tát rồi lại phải ngồi nghe bài ca trường kì về nội quy, kỉ luật của phòng. Ôi trời nghĩ đến thôi đã thấy rùng mình rồi, ai nấy đều len lén nhìn về phía tiếng chuông. OH my good, tiếng chuông phát ra từ chiếc điện thoại thân quen của trưởng phòng đại nhân đây mà. Sau khi xác định được mục tiêu, tự dưng mọi người trong phòng lại cảm thấy hào hứng đến lạ. Cũng đúng thôi, ngày thường trưởng phòng đại nhân mắng họ ghê lắm cơ mà, hiếm khi có dịp bắt lỗi, ai mà trả muốn trả thù cho bõ. Cả đám nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại đang kêu kia, như muốn nói trưởng phòng lần này là anh làm ồn nhé, anh phải học lại nội quy đi, anh mau chịu phạt đi.
Vũ thấy mọi người nhìn chằm chằm biết mình cũng có lỗi nhưng với cương vị là sếp trên anh cũng không muốn mình quá mắt mặt với cấp dưới, anh liến hắng giọng nói.
_ Xin lỗi, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-em-chong/615457/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.