“Tạm biệt!”
Trạch Lam nói với Giang Triết Hàn, ánh mắt dịu dàng cố gắng trấn an hắn. Nhưng có vẻ không có tác dụng, hắn nhìn cô, trong mắt ngập tràn do dự.
Không muốn bỏ tay ra: “Cẩn thận!”
“Em biết mà, anh cứ yên tâm!”
Trạch Lam gật đầu, trước khi xuống xe còn không quên hôn Giang Triết Hàn một cái. Cô biết để cô rời xa vòng tay hắn khiến lòng dạ hắn không thoải mái. Chỉ mong rằng nụ hôn ấy có thể phần nào xoa dịu hắn chút ít.
Giang Triết Hàn ngồi trong xe, im lặng dõi theo bóng lưng đang xa dần vào bên trong của Trạch Lam, hai đầu lông mày vô thức xô vào nhau.
Quả thực, để cô đi hắn không yên tâm.
Tuần trước đích thân hắn đã đưa cô đến đây để nhận việc, môi trường ở học viện Kinh Tây đúng là rất tốt. Nhưng từ tận đáy lòng, hắn vẫn không muốn cô đến đây.
Giang Triết Hàn khép mắt, thở ra một hơi ngắn: “Bảo vệ cô ấy cho tốt, đừng để xảy ra bất kì chuyện gì.”
“Vâng thưa tứ thiếu!”
Bốn tên thuộc hạ đứng bên ngoài nghe xong liền gật đầu, sau đó đồng loạt cúi đầu khi chiếc xe của Giang Triết Hàn chạy qua trước mặt.
Xe rời đi một đoạn, Giang Triết Hàn vẫn nhìn vào cảnh vật trong gương đang xa dần ở sau lưng. Tay hắn vô thức siết lại, có phải hắn giữ Trạch Lam, giữ đến mức sắp điên rồi không?
“Đã điều tra Giang Cẩn Quỳ có động thái gì chưa?” Giang Triết Hàn hỏi, thuận tiện chỉnh lại khuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/2781410/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.