“Tiểu thư, nghe lời tôi đi, đưa con gấu cho tôi!”
“Không chịu!”
Hiểu Tình vừa nghe tên thuộc hạ nói thế, liền ra sức ôm chặt gấu bông trong tay. Con bé không hiểu, tại sao tên nào cũng muốn cướp mất món đồ này của nó.
Hiểu Tình dẫu gì cũng chỉ là một đứa trẻ, có đứa trẻ nào thấy đồ chơi lại không thích kia chứ. Hơn nữa con gấu bông này bề ngoài vô cùng đẹp, chất liệu sờ vào lại rất mềm mịn. Một món đồ chơi cao cấp như vậy khó trách Hiểu Tình lại không nghe lời mà dễ dàng trao trả.
“Tiểu thư..”
“Chuyện gì?”
Tên thuộc hạ đang năn nỉ Hiểu Tình, bất chợt bị giọng nói phía sau làm cho giật mình.
Cậu ta đứng thẳng người, sau đó quay lại cúi gầm mặt không dám nhìn lên.
“Tứ thiếu..”
Giang Triết Hàn thấy tên này có vẻ ngập ngừng, ánh mắt có chút khó chịu. Khi hắn còn chưa kịp tra hỏi thì Hiểu Tình bất ngờ chạy đến ôm chằm lấy người hắn.
“Papa, chú ấy ăn hiếp Tình Tình!”
“Không..không có đâu Tứ thiếu. Tôi không có!”
Tên thuộc hạ vừa nghe Hiểu Tình mách với Giang Triết Hàn, cả hai chân run đến mức suýt đứng không vững.
Giang Triết Hàn nhíu mày nhìn hắn ta, sau đó mới quay sang con gái. Sắc mặt và giọng nói đều cùng lúc dịu xuống.
“Tình Tình, có chuyện gì?”
Vuốt tóc con bé, Giang Triết Hàn nhẹ nhàng vỗ về Hiểu Tình bằng cái nhìn trìu mến nhất. Nhưng hắn chợt để ý đến con gấu bông trong tay con bé,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/2781408/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.