Nắng chiều nhạt màu, những tia nắng cuối cùng cũng dần dần tắt hẳn sau những toà nhà cao tầng.
Màn đêm vừa buông mình cũng là lúc trên trời trút xuống một trận mưa nặng hạt, cả khung cảnh hoa lệ của thành phố bỗng chốc chìm vào tấm lụa trắng xoá khổng lồ.
Giang Triết Hàn ngồi trong phòng, mắt đăm đăm xem qua số hồ sơ đã thu thập được của Xảo Nhi.
Vừa xem hắn vừa cầm tách cà phê lên, thong thả uống một ngụm.
Khí tiết đột ngột trở gió thế này, được yên tĩnh dùng một tách cà phê ngon nhất thời cũng làm tâm trạng hắn thoải mái đôi chút.
Nói về số hồ sơ trong tay, thực ra Giang Triết Hàn đã xem qua xem lại rất nhiều lần. Nhưng dường như bản tính vốn đa nghi của hắn không cho phép hắn dễ dàng tin tưởng vào bất kì điều gì.
Dẫu là mắt thấy tai nghe, cũng chưa hẳn đã là sự thật.
“Rối loạn nhân cách chống đối xã hội. Đã tệ đến mức này rồi ư?”
Đọc đến một đoạn báo cáo về tình hình sức khoẻ của Xảo Nhi, Giang Triết Hàn vô thức nói.
Trước đây, hắn đã biết Phù Dung mắc chứng rối loạn nhân cách. Nhưng tại thời điểm đó, qua lời nói của Trạch Lam, chẩn đoán dừng lại ở chứng rối loạn cư xử.
Hiện giờ đã trôi qua gần bảy năm, nếu Xảo Nhi là Phù Dung, ở thời điểm này con bé đã hơn mười tám tuổi, có nghĩa chứng bệnh của Phù Dung vào thời điểm trước sẽ được liệt vào mức chống đối xã hội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/2781388/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.