Trong suy nghĩ của Phùng Ái Ninh nhất thời không kịp hình dung được chuyện quái quỷ gì đang diễn ra. Ngay tại đây, ngay ở căn nhà của em trai cô lại xuất hiện một cô gái mà ai cũng từng cho là đã mất tích gần bảy năm qua.
Đôi giày cao gót chậm rãi tiến về phía Trạch Lam, Phùng Ái Ninh dừng lại ngay trước mặt. Tận mắt nhìn thật kĩ từ trên xuống dưới, cô khó hiểu hỏi: “Lưu Trạch Lam, thực sự là cô sao?”
“Chị Miu!” một tiếng gọi tên thật nhỏ trong miệng Trạch Lam đủ để Phùng Ái Ninh nghe thấy, cũng đủ cho Phùng Ái Ninh khẳng định điều cô đang nghĩ là đúng.
Người đứng trước mặt cô bây giờ chính xác là Lưu Trạch Lam - người đã khiến Nóng bỏng của cô bị rối tung lên chỉ sau một đêm.
Hàng mi đậm đen bởi mascara thoáng run lên, Phùng Ái Ninh khó chịu lên tiếng: “Cô dường như biến mất khỏi trái đất này đã gần bảy năm. Tại sao bây giờ cô lại xuất hiện ở đây, ở ngay chính căn nhà này kia chứ?”
“Rắc rối cô mang đến cho tôi vẫn chưa đủ sao? Nay cô còn muốn rắc rối ấy gieo lên người em trai tôi?”
Giọng Phùng Ái Ninh đột ngột gắt gỏng, Trạch Lam có thể cảm nhận được sự tức giận đang toát ra từ ánh mắt của cô ta. Nhưng Trạch Lam cùng vì thế mà không rõ, sự tức giận của Phùng Ái Ninh từ đâu mà ra.
Cô ngập ngừng: “Chị Miu, chị đang nói gì tôi không hiểu?”
“Cô còn không hiểu!?” Phùng Ái Ninh tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/2781345/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.